Tổng Tài Cuồng Hôn: Cưng Chiều Mỗi Em

Tổng Tài Cuồng Hôn: Cưng Chiều Mỗi Em: Chương 1

Cô là Cố Nhã Lâm, từ bệnh viện tâm thần trốn ra, nhập vào bữa tiệc của các đại gia, giả dạng làm một người đánh đàn, nhờ vào tại nghệ vốn có cùng với nhan sắc xinh đẹp, nhanh chóng chiếm được cảm tình của các thiếu gia.

Trơ trẽn thay cô bị đám thiếu gia kia nhìn trúng, dụ dỗ cô khiến đầu óc nhanh chóng choáng váng. Một xíu tỉnh táo vẫn còn, cô cố gắng thoát thân, đập cửa chạy thoát. Nhưng cô lại bị một người khác bắt lấy.

Vì sức đã quá cạn thêm thuốc khiến cô cũng không còn sức kháng cự. Cô như cá trên thớt, mặc hắn làm gì thì làm.

Tên qua đêm với cô là Hàn Thiên Phong, chủ tịch của tập đoàn Hàn thị, thay vì có lỗi thì là một ánh mắt chán ghét.

Văn án:

– Tôi không giỏi an ủi như cái cách trước kia cô an ủi tôi! Nhưng vì cô tôi sẽ cố gắng.

– Quá khứ của cô không trọn vẹn thì hãy để tôi bù đắp nó cho cô!

– Những tổn thương cô đã chịu tôi sẽ chữa lành cho cô, thậm chí là cả vết sẹo đã bị chai sạn!

– Hãy thương xót cho cô gái mà cô hay nhìn trong gương nhé?

Truyện này do kieeufnhi cho phép phim79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của phim79.xyz



Có vẻ như nhiệđộ mỗi lúc giảm dần, Cố Nhã Lâm khẽ rùng mình, giọng dần trở nên yếu đi:

- Hay mình về nhé?

Hàn Thiên Phong như cảm nhận được sự lạnh qua giọng của cô, hắn khẽ gật đầu, rồi chẳng nói chẳng rành dứkhoácởi áo khoác ngoài của mình đắp lên cho cô, sau đó nhanh chóng bế cô đứng dậy.

- Đừng có cởi, chẳng phải anh sợ lạnh sao?

Hai chân hắn cũng vì cái lạnh mà nhấthời không đi được, nhưng gì Cố Nhã Lâm đang run cầm cập hắn phải gắng sức.

- Hàn thiếu! Anh bỏ em xuống, em tự đi được.

Cố Nhã Lâm gì sợ hắn lạnh mà giọng điệu thúc giục, đôi lúc cũng vùng vẫy nhưng chẳng tài nào thoákhỏi, hắn cứ ôm chằm bế lấy cô, sau đó chạy thậnhanh ra khỏi cánh cổng băng ấy.

Nơi này vào mùa hè đã lạnh rồi nếu đến mùa đông chắc là đóng băng luôn quá.

Vừa ra khỏi đó, cả cơ thể cô như ấm lên, hắn nhẹ nhàng đặcô xuống, cô định tháo bỏ đồ mà ban nãy hắn khoác lên nhưng đã bị Thiên Phong ngăn lại:

- Đợi một lárồi hãy cởi.

Cô khẽ gật đầu nghe lời hắn, nhưng lúc này cô chợnhận ra sự bấthường trên gương mặhắn, mồ hôi trên trán của chàng trai bắt đầu tuôn ra như mưa. Mọi vậtrong tầm mắngày càng mờ nhòa đi, hắn bị cơn chóng mặlàm cho đôi chân không chịu được lực đứng mà ngã khụy xuống đất.

- Anh bị sao vậy?

Cố Nhã Lâm lo lắng đầy bấan, vội vàng cởi hếlớp áo ban nãy mà hắn đã khoác lên cho cô rồi khoác lên người hắn, lấy điện thoại của mình từ trong túi áo, cuống quýbấm số.

- Anh bị sốc nhiệrồi.

- Xe sẽ nhanh chóng đến.

Nhưng Nhã Lâm biếrằng xe cứu thương sẽ đến rất lâu, nơi này nằm gần cuối thành phố, cô vì vội vàng mà quên nghe lời của bác sĩ ban nãy đã gọi cho cô cách sơ cứu và chính bản thân cô cũng chẳng biếphải làm thế nào, trong một giây đó, cô đỡ lấy hắn đứng lên, nhanh chóng đưa vào trong xe của mình.

Tuy chưa có bằng lái, nhưng cô cũng biếmột chút về lái xe ô tô, chẳng còn cách nào khác cô chỉ đành bạo gan một lần.

Khi con người bị dồn vào thế ép buộc, điểm yếu nhấcủa họ sẽ trở thành điểm mạnh vào những tình huống như thế.

...

Tiếng chuông báo thức vang lên, bàn tay khẽ tắnó đi, tia nắng bên ngoài kia len lỏi qua khe cửa sổ chiếu thẳng vào người con gái đang say sưa giấc nồng, rồi choàng tỉnh giấc.

Cố Nhã Lâm khẽ liếc mắsang người đang nằm trên giường, Thiên Phong vẫn nằm im bấđộng.

Vẫn chưa tỉnh sao?

Cô nghĩ thầm trong bụng, thở dài, sau đó dụi mắt, từng bước nhẹ nhàng vào trong phòng vệ sinh. Đứng trước tấm gương lớn, cô nhìn bản thân mình trong gương, một lúc sau cô mới tỉnh ngủ hẳn rồi mở nước tạvào mặmình.

Đi ra, cô mang mộthao nước ấm, bên trong là mộchiếc khăn, đặxuống rồi vắchiếc khăn ấy đi khẽ lau mình cho hắn.

Lướxuống phần ngực, dường như Nhã Lâm vẫn có vẻ chần chừ, cô thoáng chốc bấđộng nhưng rồi cũng lấy lại bình tĩnh và bắt đầu gỡ từng khuy áo ra, cô khẽ nuốnước bọt, phần ngực săn chắc của hắn được hiện ra trước mắcô, nhấthời cô bị nó mê muội định cúi xuống hôn lên.

Đã lâu lắm rồi cô và hắn chưa từng ân ái, nay lại có sự kích thích trước mắnên không khỏi bồn chồn, phân vân. D*c vọng của mỗi con người ở bấkể giới tính nào đều có, chỉ là tùy bản thân mỗi họ có cách biểu hiện khác nhau hay thậm chí là không có nhưng bên trong lại chứa chấđâu đó một góc.

Cố Nhã Lâm suýt chúbị sự kích thích trước mắxâm chiếm lấy cả lí trí, cô lắc đầu như đang cố lấy lại sự bình tĩnh nhấcó thể. Tay cô bắt đầu động đậy trở lại, nhẹ nhàng lau mình mẩy cho hắn.

Nhưng chợcó một bàn tay lớn bắnắm lấy tay cô, Cố Nhã Lâm giậmình và ngơ ngác nhìn. Rồi một lực nào đó đẩy cô xuống, khống chế cô.

Hàn Thiên Phong đã tỉnh từ bao giờ, không biếvì sao hắn lại muốn nhắm mắgiả ngơ như thế, chỉ biếrằng, nhân cơ hội như thế, hắn sẽ đớp lấy con mồi mình. Hắn đè lên người cô, hai tay cô đã bị ghìm chặtrên ga giường bởi đối phương, đôi mắhắn khẽ chớp, chầm chậm nói:

- Cô nương này muốn thừa cơ hội để làm trò với ta đây sao?

Nói rồi, hắn cười khẩy một cái, không để cho cô phản ứng, hắn hôn lên thẳng môi cô. Đôi mắCố Nhã Lâm mở to đầy ngơ ngác nhìn lấy hắn.

Mới sáng sớm chưa kịp làm gì là bị cư*ng hôn?

Nhưng rồi cô cũng bị hắn khuấphục, bàn tay hắn dần dần buông lỏng, đánh dấu sự giải thoácho đôi bàn tay nhỏ thon của cô, hai tay cô vòng qua cổ hắn, tiếp nhận nụ hôn mộcách bấngờ.

Thậtrớ trêu thay khi mộxe đẩy được ai đó đi vào, trên chiếc xe ấy đựng toàn là thuốc hay các dụng cụ y tế khác. Đó là y tá.

Cố Nhã Lâm nghe được tiếng động, liền cau mày nhanh tay đẩy người đang hôn mạnh bạo trên đôi môi cô ra, nếu không nhanh e là không kịp.

Nếu để người khác thấy thì thật là xấu hổ.

- Kiểm tra sức khỏe!

Hàn Thiên Phong cắn chặmôi mình như vừa bị làm phiền, hắn thở dài buông cô ra, Cố Nhã Lâm nhanh chóng đứng dậy mở miệng cười:

- Dạ y tá làm việc ạ.

Hàn Thiên Phong thấy bộ dạng bấổn của cô liền bậcười trong lòng.

- Làm gì thì làm đứng để gãy giường của bệnh viện là được.

- Mới sáng sớm mà đã hoạđộng như thế thì rấtốt.

Cố Nhã Lâm nuốnước bọt, những lời của y tá nói như muốn đ*m thủng xuyên lỗ tai cô.

Ý gì đây chứ? Vậy là cô ấy thấy hếrồi à?

Người y tá ấy kiểm tra xong, chỉ đáp lấy mộcâu mộcách lạnh lùng:

- Sức khỏe tốrồi. Vài ngày nữa là có thể xuấviện.

Nói rồi cô ấy thu dọn đồ đạc rồi rời đi, nhưng trước khi đi cô ấy còn không quên phán:

- Muốn tốhơn thì nên tập thể dục vào buổi sáng.

Cố Nhã Lâm như séđánh ngang tai, bấđộng nhìn theo bóng lưng của y tá đang dần khuấsau cánh cửa.

Thôi rồi, chuyến này mình không còn mặmũi nhìn cô ấy nữa rồi...

-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 335

Thể loại: Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 77/??

iptv m3u8 Viết Linh nghe gì Kana Momonogi Nguyễn Huy xem gì Đang cập nhật vl79 Minami Aizawa Mayuki Ito truyenngontinh Tâm An Thanh Mai Đình Duy Yua Mikami giải trí tổng hợp Đình Soạn Kim Thanh phim79 Quàng A Tũn Hà Thu Đình Soạn Anh Sa Momo Sakura Yui Hatano Trần Vân Min Do-yoon link tối cổ Suzu Honjo Yu Shinoda Cô Úc vlxx Karen Yuzuriha vtvgo tv Đình Huy Nguyễn Hoa Hồng Nhung giải trí radiotruyen Bảo Linh Tuấn Anh Tú Quỳnh Ai Sayama Thu Huệ Nguyễn Thành audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com