Tiên Sinh, Đợi Người Nói Chữ Yêu

Nguyên Long Nguyên Long

VGA 350/??? 3006 Theo dõi 0

Tiên Sinh, Đợi Người Nói Chữ Yêu: Chương 1

Mọi người ủng hộ "Tôi không muốn nói chồng tôi là ảnh đế đâu" cho Lạc nhé. Hiện truyện đã full rồi nè

Thân ái!

Cô đã dần tỉnh, cô có chút khó chấp nhận trong tình cảnh này nhưng hành động của anh, giọng nói của anh khiến cô chìm trong khoái lạc vô tận.

Cô tỉnh táo hơn hỏi anh:

-Bạch Thiên Kình.

-Hửm?

-Anh có yêu tôi không?

Câu hỏi của cô khiến anh ngưng lại một vài giây sau đó anh lập

tức luân động mạnh hơn, nhanh hơn. Anh không trả lời cô mặc cô hỏi:

-Anh không yêu tôi sao? Bạch Thiên Kình.

Chú thích: Mọi địa danh, nhân vật chỉ mang tính minh họa. Tác phẩm là do mình tự sáng tác nên nếu có trùng hợp thì chỉ là do bài toán xác xuất.

Truyện này do Mộ An Lạc cho phép tv79.xyz đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của tv79.xyz



Anh mạnh mẽ đẩy cô xuống chiếc giường kingsize mộcách không thương tiếc.

-Anh bị điên rồi. Tôi sẽ kiện anh.

 Cô kiên định lên tiếng.

- Tôi nên gọi cô là Lục Cẩn hay là… Lục Giai Di đây.

Giọng anh mang mộchúđiên cuồng, mộchúlạnh lẽo khiến cô sợ hãi. Bây giờ anh hệnhư mộác ma từ địa ngục chuẩn bị ra quyếđịnh xử tử cho cô vậy.

Lục Giai Di vô cùng bấngờ, cô không thể trả lời được vấn đề này bởi vì nó có thể đúng hoặc sai, đối với người khác cô là đàn ông nhưng mà cũng có người biếcô chỉ là mộcô gái, ngoài rắn trong mềm.

Bạch Thiên Kình cũng chẳng quan tâm câu trả lời của cô, trực tiếp đè người cô xuống, nhanh tay quăng chiếc áo vesđắtiền trên người cô, mặc cô giãy giụa, anh lại tiếp tục động đến chiếc ngực bằng phẳng ấy mà tàn nhẫn xé áo sơ mi trắng của cô, cúc rơi lách tách xuống dưới sàn nhưng tiếng động ấy cũng chẳng ảnh hưởng đến hành động của anh. Mái tóc giả ngắn của nam đã sớm bị rớxuống sàn nhà thay vào đó là mái tóc dài óng mượcủa cô xõa ra.

Cô biếkhông giấu nổi nữa rồi, cô cũng biếkhông thể nào mà chống cự được sức mạnh của mộngười đàn ông cường tráng như anh, chỉ biếcầu xin anh dừng lại.

-Xin anh, xin anh đấy.

 Từ trước tới nay cô vẫn như con mèo vậy, khi tức giận sẽ nhe răng, giơ móng vuốt, trớ trêu thay khi đối diện trước mặngười đàn ông này, móng vuốcủa cô đều bị anh cắbỏ không tốn mộchúsức lực nào. Nước mắcô chảy xuống theo khóe mắđã ướđẫm mộmảnh ga giường.

Nhưng anh nào để ý, giờ đây chẳng ai có thể tưởng tượng nổi cảm xúc của anh nó khủng khiếp như thế nào? Anh không ngần ngại mà tháo phăng từng mảnh vải nịngực của cô, dù phải dùng mộtay giữ tay cô nhưng bàn tay còn lại vẫn rấlinh hoạmà kéo hếchúng ra.

Lục Cẩn bây giờ không mảnh vải che đậy, dù cho thế nào thì vẫn không thể tránh được cảm giác xấu hổ cùng cực. Từ trước tới nay, cô chưa bao giờ bị người khác giới nhìn chằm chằm như vậy. Cô lúng túng không biếlàm gì ngoài van xin anh:

-Cầu xin anh. Đừng mà. …

-Sao, sợ à, chẳng phải chúng ta vẫn là đàn ông với nhau sao? Ngại gì chứ?

Cô chẳng thể nào lên tiếng được, cảm xúc hỗn loạn, cô chỉ biếnói:

-Tôi xin lỗi vì đã nói dối anh… nhưng… tôi có thể giải thích.

-Giải thích như nào? Hửm…

-Tôi có nỗi khổ riêng.

-Nỗi khổ riêng? Lục Giai Di, cô là cái thá gì mà dám lừa dối tôi?

-Lục Giai Di chếrồi.

-Chết. Thế cô là ai?

-Lục Cẩn.

Ánh mắcô kiên định nhìn anh. Anh thấy thái độ đó của cô càng thấy ghét.

-Lục Cẩn, 25 tuổi. Giới tính nam. Ha… nhìn xem. Có phải Lục tổng mấkhái niệm về giới tính không?

Anh vừa nói vừa không ngần ngại mà nhuần nhuyễn đưa tay lên xoa nắn đôi gò bồng tròn trịa của cô, cảm giác đẫy đà trong lòng bàn tay khiến anh không kiềm chế được, thú tính nổi lên mãnh liệhơn.

 Cô nghe anh nói không phản bác được gì, chỉ biếđem nỗi uấức nuốvào trong cổ họng.

Anh hôn cô mộcách thô bạo như muốn cắn nuốt, môi cô sắp chảy máu đến nơi rồi, anh tiếp tục hôn cần cổ cô, xương quai xanh của cô, bờ vai cô, trước ngực cô, rồi hai quả anh đào ấy. Làn da non mịn của cô khiến anh không thể dừng lại được, nó kích thích anh, nó mời gọi anh chiếm đoạt.

Chưa kể những sợi râu cằm của anh mới nhú chạm nhẹ vào da cô khiến cô có chúnhột, bờ môi mỏng của anh nóng bỏng, chạm đến đâu làm cô tê dại đến đó.

Anh bỗng dừng lại, ngẩng đầu lên hỏi cô:

-Tại sao lại nói dối?

Giọng anh có chúhằn xuống nhưng sau đó lại là có chúdằn vặđau khổ mà cấlên:

- Hửm?

Anh giờ đây bình tĩnh hơn , ánh mắcủa anh nhìn thẳng vào mắcô mộcách nghiêm túc. Không thấy cô trả lời anh hỏi lại cô lần nữa:

-Tại sao không trả lời? Tôi hỏi em tại sao phải giấu tôi? Tại sao? Tại sao phải lại biến mấnhư vậy. Tôi đã thậsự tưởng em đã chết.

Nhịp điệu tăng nhanh, anh nói như hếnỗi lòng mình. Đến cuối giọng anh cứ như vậy mà buông ra mộcách nặng nề.

Thực sự bây giờ lòng anh rấđau. Cô cũng có thể nhìn thấy qua đôi mắcủa anh. Cô chỉ im lặng không muốn nói ra sự thật, cô kiếm đại một lí do:

-Không muốn sống như vậy nữa, muốn sống mộcuộc sống tốhơn thôi.

Thực ra kiếm đại một lí do nghe vẻ hợp lí, nhưng sâu bên trong đó lại là mộcâu chuyện dài vô cùng, không thể ngày mộngày hai mà kể hếđược.

Bạch Thiên Kình thấy cô trả lời như vậy, con ngươi của anh bắđầu căng cực độ, anh đang rấgiận dữ rồi.

-Thậnực cười. Tôi là do sơ suấmà chưa nhìn thấu được con người của Lục Giai Di cô, quả khiến tôi mở mang tầm mắt…

Từng lời lẽ của anh như hàng vạn chiếc kim chậm dãi chậm dãi đâm vào trái tim của cô, khiến cô không thể kiềm chế được, giọlệ lăn dài trên má cô.

Cô liền bộc bạch hếtâm trạng:

-Chẳng phải vì anh với con bạn tốcủa tôi sao? Nếu không tôi cũng không phải sống như vậy suố3 năm qua?

Nghe thấy vậy anh liền phản ứng:

-Đừng nhắc đến cô ấy nữa. Giờ Sở Hân vẫn đang nằm ở trong bệnh viện kia kìa. Chẳng phải toàn bộ do cô sao?

Cô cũng cương quyếđáp trả anh:

-Tại sao anh không tin tôi, bây giờ vẫn vậy sao?

Thấy anh không thay đổi phản ứng, cô nói tiếp:

- Nhưng tôi xin nói cho anh một lần nữa là không phải do tôi hại cô ấy. Tôi thấy cô ta cũng cần phải cảm ơn tôi vì tôi đã cứu cô ấy. Nếu không bây giờ cô ta đã thành ma rồi.

-Cứu? Thậnực cười. Nhờ cô cứu mà cô ấy giờ vẫn đang hôn mê bấtỉnh ba năm nay rồi.

-Như thế còn hơn là chịu nỗi đau như tôi, anh có tư cách gì mà nói tôi.

-Tư cách.

-Cô không có tư cách.

- Hừ, lố bịch.

Bạch Thiên Kình xiếtay cô mạnh hơn, vếhằn khiến cô đau đớn, nhưng bây giờ tim cô còn đau hơn gấp vạn lần.

Càng nói nước mắcô càng tuôn, gạnước mắđi cô cố gắng tĩnh tâm lại.

Nhìn thấy giọnước mắcủa cô, anh có chúyếu lòng, bàn tay buông lỏng dần ra. Bạch Thiên Kình chuyển sang ngồi bên cạnh, không nói thêm mộcâu nào liền đuổi cô đi.

-Cút.

Nhân cơ hội này, cô vội lấy chiếc quần áo mặc vào rồi chạy ra ngoài ngay lập tức.

-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 1036

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 58/??

iptv m3u8 Đình Huy Viết Linh vtvgo tv Kana Momonogi Nguyễn Thành Yua Mikami Tâm An phim79 Đình Soạn vlxx Nguyễn Hoa Tuấn Anh Ai Sayama truyenngontinh Yui Hatano Quàng A Tũn Đình Soạn Đang cập nhật nghe gì Kim Thanh Anh Sa Đình Duy Trần Vân giải trí tổng hợp Nguyễn Huy Mayuki Ito Cô Úc radiotruyen Karen Yuzuriha Thu Huệ Hồng Nhung Bảo Linh Yu Shinoda giải trí Thanh Mai vl79 Suzu Honjo Hà Thu Tú Quỳnh Min Do-yoon link tối cổ xem gì Momo Sakura Minami Aizawa audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com