
Bumpoor
VGA 19/??
996 Theo dõi 0
Nghiệp Chướng Ăn Chặn
AUX 2/2
906 Theo dõi 0
Quả Hồng Nhũn
TXT 11/??
841 Theo dõi 0
Ách Con Nhóc Chọc Hồng Trần
TXT 77/77
1086 Theo dõi 0Quan Hệ Nguy Hiểm: Chương 1
Bạn đang đọc truyện Quan hệ nguy hiểm trên website đọc truyện online. Kích thích khiến toàn thân run rẩy. Ám muội khiến hơi thở dồn dập. Bươm bướm lao đầu vào lửa. Cô là bướm, còn anh là lửa. Cô mở chiếc hộp Pandora, không ngờ thả ra một ác ma. Sơ Vũ là bác sỹ Hoa kiều ở Thái. Một lần, cô vô tình bị bọn buôn thuốc phiện bắt cóc. Xuất hiện một người đàn ông bí ẩn như câu đố, bất cần và lạnh lùng ra tay cứu cô, một người không quen biết trong vụ nổ. Lục Tử Mặc, Tam ca của tập đoàn buôn ma túy lớn nhất Thái Lan. Anh đem mạng sống của mình du ngoạn ở quỷ môn quan. Trong thời khắc đen tối nhất, vận mệnh đã trói buộc anh và một người phụ nữ vào mối quan hệ nguy hiểm. Tất nhiên, do thân phận khác biệt, đen và trắng, họ như hai đường thẳng song song không bao giờ tiếp cận và cắt nhau. Trong cuộc truy sát đến ngừng thở, họ bắt đầu dính vào nhau như hình với bóng. Cuối cùng, Tử Mặc và Sơ Vũ làm thế nào mới thoát ra khỏi mưa máu gió tanh, tìm lại bình yên cho riêng mình?
Di động của Sơ Vũ luôn ở tình trạng 24/24h mở máy. Dù cô vừa ngồi xe buýhơn nửa tiếng đồng hồ về đến nhà, chỉ cần bệnh viện gọi điện thông báo bệnh nhân do cô phụ trách xảy ra tình hình độxuất, Sơ Vũ sẽ lập tức quay lại, có thể lao vào cấp cứu thông đêm.
Gần như không có thời gian cá nhân, phòng cấp cứu ở nước ngoài khác với trong nước. Ở đây giống như chiến trường không ngừng nghỉ. Trách nhiệm và sức ép đối với những người làm việc ở đây là không thể tưởng tượng nổi. CÓ lúc, Sơ Vũ cảm thấy cô không thể tiếp tục, dù bắcô đi nơi mệt mỏi nhấlà khoa phụ sản, cô cũng cảm thấy còn đỡ hơn phòng cấp cứu.
Sơ Vũ năm nay 28 tuổi, vẫn sống độc thân. Công việc bận rộn ở nước ngoài khiến cô không có tinh thần nghĩ đến chuyện riêng tư. Tuy người nhà luôn thúc giục, nhưng ưu điểm lớn nhấcủa độc thân là sự tự do. Không cần nghĩ đến chuyện tan sở về nhà phải chăm sóc người đàn ông tứ chi mạnh khỏe nhưng chẳng làm gì, không cần nghĩ đến chuyện dọn dẹp nhà cửa, giặgiũ, rửa bát. Nếu không muốn nấu cơm thì ra ngoài ăn. Khi nào cảm thấy cô đơn thì có sách báo, đọc hếsố sách ba cô thu thập cũng phải mấmấy năm.
Thứ bảy này nếu không phải trong nhà dùng hếvậphẩm thiếyếu, nếu siêu thị không chỉ cách nhà cô 5 phúđi bộ, Sơ Vũ sẽ ở nhà ngủ chứ chẳng thèm chạy ra ngoài mua đồ. Về cơ bản, Sơ Vũ không có tâm trạng shopping. Thân thể mệt mỏi khiến cô chỉ thèm chiếc giường mềm mại. Sơ Vũ hận mình không mọc hai móng sắc, quésạch đám người xếp hàng đằng trước, sau đó mọc thêm hai đôi cánh, thanh toán xong bay vụvề nhà.
Xếp hàng mấ10 phút, khó khăn lắm mới đến quầy thu ngân, Sơ Vũ cố nhấc giỏ đựng hàng nặng đặlên quầy thu ngân. Đúng lúc này, siêu thị phára tiếng nổ cực lớn. Cửa kính lớn đằng trước quầy thu ngân nổ tung giống như trong phim điện ảnh, vô số mảnh thủy tinh bay đến như cơn mưa băng.
Sơ Vũ đứng ngây người nhìn các mảnh thủy tinh bay về phía cô giống như phim quay chậm. Tay Sơ Vũ độnhiên truyền đến sức mạnh to lớn. Có người bảo vệ đầu cô, nhanh chóng đẩy cô xuống đất. Tấcả động tác này chỉ diễn ra trong một hai giây.
"Đi!"
Bên tai có giọng nói đàn ông trầm trầm. Sơ Vũ ngẩng đầu, nhìn lên thấy một đôi mắsâu như mắloài báo. Cô giậmình, người đàn ông này giống mãnh thú hoang dã độnhiên xuấhiện giữa chốn nhân gian, giống như sự tồn tại nguy hiểm khiến người khác không thể coi thường, đóng dấu xuống tận đáy mắcô.
Vụ nổ qua đi, cả siêu thị im lặng trong giây lát. Sau đó, độnhiên có tiếng còi hụ kinh người. Những người có mặsợ hãi đứng dậy, lập tức chạy về lối thoáan toàn. Sơ Vũ lập cập đứng dậy. Lúc này, người đàn ông cứu cô biến mấtrong đám người đang cuống cuồng xô đẩy chỉ trong giây lát.
Sơ Vũ cũng lập tức xông về lối thoáan toàn. Không ngờ mới chạy được hai hước, cánh tay bị nắm chặt, mộsức mạnh to lớn kéo cô quay một vòng rồi ngã xuống đất. Sau đó, có mộthứ lành lạnh ấn xuống huyệthái dương của cô. Trên đầu phátiếng nói âm trầm "Không muốn chếthì đừng động đậy".
Sơ Vũ ngẩng đầu, siêu thị xuấhiện cảnh hỗn loạn. Mộđám đàn ông cầm súng bắkhông ícon tin, ép họ quỳ xuống đấgiống cô. Siêu thị trong chốc lángoài những kẻ khủng bố và con tin, không còn một bóng người. Bên ngoài có tiếng còi hụ xe cảnh sát.
"Nhị ca, cảnh sáđến rồi, làm thế nào bây giờ?"
Sơ Vũ cảm thấy da đầu đau. Người đàn ông đó túm tóc cô đứng dậy. Mộtiếng nói phára từ đằng sau "Lão tam bố trí đường thoáthế nào rồi. Mẹ nó đến giờ vẫn chưa xong à?"
"Nhị ca, xong rồi ạ!"
Từ bên trong siêu thị có mộngười đàn ông chạy ra: "Tam ca và anh em đều ở bên đó, mau đi thôi!"
Người được gọi là Nhị ca đảo mắmột vòng quanh siêu thị nói "Bỏ hếđám con tin, chỉ mang con bé này!".
Nói xong, Sơ Vũ cảm thấy vai độnhiên đau nhức. Nhị ca dùng súng huých mạnh vào người cô, đẩy lên phía trước. Lập tức có hai người đàn ông trói Sơ Vũ, kéo cô nhanh chóng rời khỏi siêu thị.
Sơ Vũ không ngờ mình rơi vào cảnh ngộ làm con tin. Không biếdo thời gian vừa qua quá thuận lợi hay kiếp trước cô làm chuyện xấu xa nên bị báo ứng. Đến Thái Lan làm việc học tập hơn 10 năm. Dù thỉnh thoảng Sơ Vũ có xem tin tức trên tivi, nhưng cô không bao giờ nghĩ chuyện đó lại xảy ra với chính cô.
Hai cánh tay Sơ Vũ bị kéo mạnh, khiến cô cảm thấy đau rát. Sau đó, cô bị đưa vào một lối thoáan toàn khác, vòng vòng vèo vèo rồi xuống tầng dưới. Lối ra là mộngõ nhỏ rộng hơn 2m. Ở đó có mộô tô đỗ từ bao giờ, Sơ Vũ bị đẩy lên xe. Đúng lúc cô đặchân lên xe, chiếc xe lập tức phi như bay.
10 phúsau, xe đến bờ sông Mekong. Đoàn người áp giải cô lên xuồng máy. Sơ Vũ trong lòng cảm thấy nặng nề. Cô còn tưởng sẽ giống như trong phim Mỹ. Nhóm khủng bố bị đuổi bắtrên đường, rồi bị vây trong mộtòa nhà nào đó, dùng con tin để đàm phán. Cuối cùng, nhóm khủng bố bị bắt, còn cô được giải thoát.
Có thể thấy, nhóm người này không phải là thổ phỉ bình thường. Bọn chúng có vũ lực mạnh, hành động thần tốc và cẩn mật. Chúng rời khỏi siêu thị với tốc độ nhanh nhấvà lộ trình ngắn nhất. Sau đó, xuồng máy nhanh chóng rời khỏi Chiang Rai, tiến về phía Bắc.
Xuồng máy đi một lúc rồi cập bờ. Sơ Vũ kẹp lên bờ, mộnơi không nhìn thấy đường đi. Xuồng máy lại nhanh chóng quay đầu về hướng cũ. Vai Sơ Vũ lại bị súng thúc đi, người đàn ông bên cạnh mở miệng "Nhìn gì mà nhìn. Đến đây rồi cô em vẫn còn vọng tưởng sẽ trốn thoát. Hãy ngoan ngoãn theo các anh lên núi, nghe lời da thịsẽ đỡ khổ hơn".
Đám đàn ông có lẽ thoákhỏi nguy hiểm nên thoải mái hơn nhiều. Nghe lời người này nói xong, tất cả cười rộ lên. Nhị ca rẽ đám người bước đến bên Sơ Vũ. Hắn đưa mắliếc một vòng. Đám đàn ông chợdứtiếng cười, không dám nhìn thẳng vào hắn, cúi sáđầu.
Đến lúc này, Sơ Vũ mới có dịp nhìn kỹ bộ dạng của người được gọi là Nhị ca. Hắn rấcao lớn, mặc mộchiếc áo jacket, quần bộ đội và đi đôi bốbộ đội. Hắn có làn da màu đồng, cơ bắp rắn chắc. Ánh mắhắn luôn thâm trầm, khiến người khác toámồ hôi lạnh. Trên người hắn có vị máu tanh và tàn nhẫn. Sơ Vũ không dám nhìn người đàn ông đáng sợ đó, cô cũng cúi đầu.
"Nhị ca!"
Đám đàn ông đứng sang một bên tránh đường, để mộngười đàn ông từ xuồng máy phía sau tiến lên. Sơ Vũ kinh ngạc ngẩng đầu. Tuy chỉ nghe tiếng nói này một lần nhưng cô có ấn tượng rấsâu sắc. Rấhiếm người đàn ông có giọng nói trầm thấp đến như vậy. Hơn nữa, chủ nhân của giọng nói trước mắchính là người cứu cô ở siêu thị.
Quả nhiên là người đàn ông đó. Lần này, Sơ Vũ có thể nhìn rõ anh ta. Sự xuấhiện của anh ta tạo ra cảm giác tồn tại mãnh liệt. Trong giây lát, mọi thứ xung quanh dường như mờ nhạtrước sự xuấhiện của anh ta. Ngũ quan anh ta giống như con lai Âu Á, nhấcử nhấđộng tự nhiên tùy ý, tạo vẻ gợi cảm đặc biệcủa người đàn ông. Có điều, người đàn ông này cũng toára vẻ nguy hiểm khác với Nhị ca ngay từ trong sự bình tĩnh của anh ta, khiến người khác không khỏi run rẩy.
Ánh mắt anh ta dừng ở người Sơ Vũ, không hề lộ vẻ ngạc nhiên. Anh ta bình thản nhìn Sơ Vũ trong giây lárồi quay sang Nhị ca: "Kim Gia đã nhận được tin rồi. Ông ấy đợi chúng ta ở trại".
"Chú vất vả rồi, Tử Mặc".
Nhị ca mở miệng mộcách lãnh đạm. Tuy nói cám ơn nhưng không tỏ ý gì là cám ơn, ngược lại toávẻ lạnh lùng. Nhị ca nói xong, quay đầu bước đi. Đám người không hề nhúc nhích, đợi Tử Mặc bước lên phía trước mới dám di chuyển. Nhị ca đi vài bước độnhiên quay đầu, hévới đám người phía sau " Khi về trại, đưa con bé này vào phòng tao. Tối nay, tao sẽ chơi đùa vui vẻ".
Cả đám người phía sau vâng dạ, Sơ Vũ độnhiên lạnh người. Cô nhìn thẳng về người đàn ông tên Tử Mặc, giống như muốn nắm lấy ngọn cỏ cuối cùng. Không biết có phải do anh ta từng cứu cô ở siêu thị, vì vậy cô hy vọng anh ta sẽ cứu cô một lần nữa. Tấnhiên, người đàn ông này không hề liếc mắvề phía cô, giống như Sơ Vũ không tồn tại, chỉ đi theo Nhị ca lên núi.
Sơ Vũ nắm chặbàn tay. Cô sợ đến mức không thể động đậy. Người đàn ông bên cạnh đến ságần, nói nhỏ bên tai Sơ Vũ: "Yên tâm đi cô em, Nhị ca mỗi lần hưởng thụ xong đều thưởng cho đám anh em chúng tôi. Tối nay, chúng tôi nhấđịnh sẽ khiến cô hài lòng".