Lại một lần nữa phủ quyết, đạo diễn đã có chút không nhịn được, nói:
"Thu gia, người này đã là người thứ 100 rồi. "
Số lượng này đã là một con số lớn.
Thu Giang Lãnh khẽ nhíu mày, đóng lại tài liệu lại.
Họ không còn lựa chọn, cô biếchứ.
Nhưng cô không có biện pháp để mình chấp nhận một lựa chọn tạm bợ, 99 người phía trước và người này nữa, không mộngười thực sự là Tây Song Chúc.
Nghĩ đến việc mình sẽ phải lựa chọn mộtrong số những người này đóng phim, cô đều thấy tức giận thay cho fan nguyên tác.
"Không được chính là không được."
Đạo diễn ảo não nhưng hếcách. Mặc dù đối phương là người tốnhấtrong số 100 người họ đã phỏng vẫn, nhưng thực sự vẫn là chưa đủ.
Thời gian tuyển chọn diễn viên đã không còn nhiều nữa, điều này khiến họ ảo não vô cùng.
"Thu đại ảnh hậu sao vậy?"
Bạn của cô, Trần Thương hỏi khi thấy cô đi vào trong studio.
"Làm việc trước đi." Thu Giang Lãnh nói.
Vì thế họ không nói chuyện này ngay mà đợi Trần Thương hoàn thành xong câu việc đang làm mới bàn chuyện.
Trong khi chờ đợi, cô mệt mỏi nhắm mắlại, nghỉ ngơi bên ghế xoay bên cạnh.
Trần Thương thu âm thêm khoảng 15 phúnữa thì đã coi như đã hoàn thành xong tiến độ hôm nay.
"Tốrồi." Trần Thương lên tiếng và tắmáy.
Thu Giang Lãng lúc này mới mở mắt ra nhìn hắn. Cô uể oải nói:
"Thực sự muốn chếmà, làm sao lại không có ai phù hợp với Tây Song Chúc cơ chứ?"
"Bởi vì tiêu chuẩn của bà quá cao chứ sao." Trần Thương cười nói.
Cửa phòng mở ra, mộngười cầm tài liệu đi vào đưa cho Trần Thương.
Thu Giang Lãnh không để ý cho đến khi khuôn mặcủa người đó xuấhiện trong tầm mắcủa cô.
Ánh mắhai người chạm vào nhau, người đó nhìn cô và lễ phép gậnhẹ đầu chào hỏi.
"Chúng ta từng gặp nhau sao? " Thu Giang Lãnh độngộhỏi.
Người đó lắc đầu, nói:
"Chưa từng gặp qua."
Người đó chào cô và Trần Thương xong liền rời đi. Đợi đến lúc đó Thu Giang Lãnh mới bừng tỉnh.
Tại sao cô lại cảm thấy nécười đó quen thuộc? Đây chính là Tây Song Chúc cô muốn tìm a!
Trần Thương khó hiểu nhìn Thu Giang Lãnh kích động đến mức chạy ra ngoài.
Đây là làm sao a?
"Đợi đã!" Người đó dừng bước, quay lại nhìn cô.
"Em tên là gì?" Thu Giang Lãnh hỏi.
"Hoa Lạc Giản."
Thu Giang Lãnh đưa tay về phía cô, nói:
"Chị là Thu Giang Lãnh, rấvui được gặp em."
Hoa Lạc Giản không hỏi vì sao cô lại chạy theo mình giới thiệu bản thân. Chỉ thực sự lễ phép đưa tay bắlấy tay cô, nói:
"Rấvui được gặp tiền bối."
"Um...Có lẽ điều này sẽ hơi độngột, nhưng em có thể cho chị wechakhông?"
Hoa Lạc Giản có chúbấngờ, nhưng cũng không từ chối. Cô lấy điện thoại trong túi ra, mở wechavà đưa cho cô ấy mã kếbạn của mình.
"Xong rồi." Thu Giang Lãnh quémã xong, cười nói.
Không ai biết, đây là lần đầu tiên trong hai tháng qua cô vui vẻ đến mức cười ra tiếng.
Hoa Lạc Giản thấy cô cười vui như vậy cũng khẽ cười.
Có mộsố chuyện đôi khi không cần phải nghĩ quá nhiều, đối phương vui là được.
"Tiền bối, nếu không còn chuyện gì nữa thì em xin phép đi trước. Em có chúviệc bận. "
Thu Giang Lãnh xin lỗi nói:
"Vậy em đi đi. Xin lỗi đã làm chậm trễ."
Hoa Lạc Giản lắc đầu:
"Rấvui được gặp chị."
Thu Giang Lãnh quay chờ lại phòng thu âm, hứng thú bừng bừng kể với Trần Thương nghe:
"Tôi tìm được Tây Song Chúc rồi !"
Trần Thương à lên một tiếng, như hiểu ra một loạđộng tác của Thu Giang Lãnh là từ đâu mà đến, nói:
"Bà nói Hoa Lạc Giản ấy à?"
"Ánh mắt, cử chỉ, ngũ quan đều quá hợp với hình tượng mà tôi muốn! "
Nói đến đây cô che mặt, vung vẩy chân.
Trần Thương nhìn cô mê muội như vậy lắc đầu nói:
"Tôi sợ bà sẽ thấvọng đấy."
-Chương 1+
TXT 113/113
363 Theo dõi 0
TXT 323/??
765 Theo dõi 0
TXT 82/83
283 Theo dõi 0
TXT 19/??
789 Theo dõi 0
TXT 123/123
1057 Theo dõi 0
TXT 79/79
575 Theo dõi 0
Hoa Phi Hoa Vụ Phi Vụ Ôn Nhu Nhược Thủy: Chương 1
Đại ảnh hậu Thu Giang Lãnh cả đời yêu nhất hai chữ ôn nhu.
Mà ôn nhu hai chữ lại là từ ngữ duy nhất để miêu tả Hoa Lạc Giản.
Lại một lần nữa phủ quyết, đạo diễn đã có chút không nhịn được, nói:
"Thu gia, người này đã là người thứ 100 rồi. "
Số lượng này đã là một con số lớn.
Thu Giang Lãnh khẽ nhíu mày, đóng lại tài liệu lại.
Họ không còn lựa chọn, cô biếchứ.
Nhưng cô không có biện pháp để mình chấp nhận một lựa chọn tạm bợ, 99 người phía trước và người này nữa, không mộngười thực sự là Tây Song Chúc.
Nghĩ đến việc mình sẽ phải lựa chọn mộtrong số những người này đóng phim, cô đều thấy tức giận thay cho fan nguyên tác.
"Không được chính là không được."
Đạo diễn ảo não nhưng hếcách. Mặc dù đối phương là người tốnhấtrong số 100 người họ đã phỏng vẫn, nhưng thực sự vẫn là chưa đủ.
Thời gian tuyển chọn diễn viên đã không còn nhiều nữa, điều này khiến họ ảo não vô cùng.
"Thu đại ảnh hậu sao vậy?"
Bạn của cô, Trần Thương hỏi khi thấy cô đi vào trong studio.
"Làm việc trước đi." Thu Giang Lãnh nói.
Vì thế họ không nói chuyện này ngay mà đợi Trần Thương hoàn thành xong câu việc đang làm mới bàn chuyện.
Trong khi chờ đợi, cô mệt mỏi nhắm mắlại, nghỉ ngơi bên ghế xoay bên cạnh.
Trần Thương thu âm thêm khoảng 15 phúnữa thì đã coi như đã hoàn thành xong tiến độ hôm nay.
"Tốrồi." Trần Thương lên tiếng và tắmáy.
Thu Giang Lãng lúc này mới mở mắt ra nhìn hắn. Cô uể oải nói:
"Thực sự muốn chếmà, làm sao lại không có ai phù hợp với Tây Song Chúc cơ chứ?"
"Bởi vì tiêu chuẩn của bà quá cao chứ sao." Trần Thương cười nói.
Cửa phòng mở ra, mộngười cầm tài liệu đi vào đưa cho Trần Thương.
Thu Giang Lãnh không để ý cho đến khi khuôn mặcủa người đó xuấhiện trong tầm mắcủa cô.
Ánh mắhai người chạm vào nhau, người đó nhìn cô và lễ phép gậnhẹ đầu chào hỏi.
"Chúng ta từng gặp nhau sao? " Thu Giang Lãnh độngộhỏi.
Người đó lắc đầu, nói:
"Chưa từng gặp qua."
Người đó chào cô và Trần Thương xong liền rời đi. Đợi đến lúc đó Thu Giang Lãnh mới bừng tỉnh.
Tại sao cô lại cảm thấy nécười đó quen thuộc? Đây chính là Tây Song Chúc cô muốn tìm a!
Trần Thương khó hiểu nhìn Thu Giang Lãnh kích động đến mức chạy ra ngoài.
Đây là làm sao a?
"Đợi đã!" Người đó dừng bước, quay lại nhìn cô.
"Em tên là gì?" Thu Giang Lãnh hỏi.
"Hoa Lạc Giản."
Thu Giang Lãnh đưa tay về phía cô, nói:
"Chị là Thu Giang Lãnh, rấvui được gặp em."
Hoa Lạc Giản không hỏi vì sao cô lại chạy theo mình giới thiệu bản thân. Chỉ thực sự lễ phép đưa tay bắlấy tay cô, nói:
"Rấvui được gặp tiền bối."
"Um...Có lẽ điều này sẽ hơi độngột, nhưng em có thể cho chị wechakhông?"
Hoa Lạc Giản có chúbấngờ, nhưng cũng không từ chối. Cô lấy điện thoại trong túi ra, mở wechavà đưa cho cô ấy mã kếbạn của mình.
"Xong rồi." Thu Giang Lãnh quémã xong, cười nói.
Không ai biết, đây là lần đầu tiên trong hai tháng qua cô vui vẻ đến mức cười ra tiếng.
Hoa Lạc Giản thấy cô cười vui như vậy cũng khẽ cười.
Có mộsố chuyện đôi khi không cần phải nghĩ quá nhiều, đối phương vui là được.
"Tiền bối, nếu không còn chuyện gì nữa thì em xin phép đi trước. Em có chúviệc bận. "
Thu Giang Lãnh xin lỗi nói:
"Vậy em đi đi. Xin lỗi đã làm chậm trễ."
Hoa Lạc Giản lắc đầu:
"Rấvui được gặp chị."
Thu Giang Lãnh quay chờ lại phòng thu âm, hứng thú bừng bừng kể với Trần Thương nghe:
"Tôi tìm được Tây Song Chúc rồi !"
Trần Thương à lên một tiếng, như hiểu ra một loạđộng tác của Thu Giang Lãnh là từ đâu mà đến, nói:
"Bà nói Hoa Lạc Giản ấy à?"
"Ánh mắt, cử chỉ, ngũ quan đều quá hợp với hình tượng mà tôi muốn! "
Nói đến đây cô che mặt, vung vẩy chân.
Trần Thương nhìn cô mê muội như vậy lắc đầu nói:
"Tôi sợ bà sẽ thấvọng đấy."
Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ
TXT 113/113
363 Theo dõi 0
Bhtt Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?
TXT 323/??
765 Theo dõi 0
Bất Lộ Thanh Sắc (Tác Giả Mẫn Nhiên)
TXT 82/83
283 Theo dõi 0
Thanh Xuân Ấy, Nắng Có Trăng
TXT 19/??
789 Theo dõi 0
Nàng Là Đệ Tam Tuyệt Sắc
TXT 123/123
1057 Theo dõi 0
Vợ Ngố Tổng Tài
TXT 79/79
575 Theo dõi 0Từ khóa: giải trí giải trí tổng hợp Hoa Phi Hoa Vụ Phi Vụ Ôn Nhu Nhược Thủy link tối cổ nghe gì vlxx vtvgo tv xem gì
Kana Momonogi Tâm An giải trí tổng hợp xem gì Nguyễn Huy Karen Yuzuriha Mayuki Ito nghe gì Min Do-yoon Yui Hatano Đình Duy radiotruyen Cô Úc iptv m3u8 giải trí Yu Shinoda Tú Quỳnh Thu Huệ Nguyễn Thành Bảo Linh Suzu Honjo truyenngontinh Đình Huy Thanh Mai Hồng Nhung Đình Soạn link tối cổ Quàng A Tũn Đình Soạn Trần Vân Anh Sa Đang cập nhật vtvgo tv Hà Thu Nguyễn Hoa vl79 Minami Aizawa Tuấn Anh Kim Thanh vlxx Viết Linh Momo Sakura Ai Sayama phim79 Yua Mikami audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com