TXT 87/87
1292 Theo dõi 0
AUX 115/115
756 Theo dõi 0
AUX 5/5
2943 Theo dõi 1
TXT 19/??
523 Theo dõi 0
TXT 4/4
1084 Theo dõi 0
TXT 123/123
984 Theo dõi 0
AUX 6/6
3808 Theo dõi 0
AUX 15/15
1054 Theo dõi 0
Cô Úc Viết Linh Đình Huy Yui Hatano xem gì Minami Aizawa Thu Huệ Kana Momonogi Tú Quỳnh Nguyễn Thành Thanh Mai Đang cập nhật iptv m3u8 giải trí radiotruyen Đình Soạn Mayuki Ito truyenngontinh Suzu Honjo Anh Sa vlxx Đình Soạn giải trí tổng hợp Yu Shinoda Hà Thu Quàng A Tũn nghe gì Trần Vân Nguyễn Hoa Ai Sayama Bảo Linh Nguyễn Huy Min Do-yoon Momo Sakura Đình Duy Kim Thanh phim79 Hồng Nhung vl79 Yua Mikami vtvgo tv Karen Yuzuriha link tối cổ Tâm An Tuấn Anh audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com

Tứ Mạc Hí
TXT 87/87
1292 Theo dõi 0
Xuyên Nhanh Nữ Phụ Có Một Đời Hối Tiếc
AUX 115/115
756 Theo dõi 0Hiệu Ứng Cầu Treo: Chương 1
Truyện Hiệu Ứng Cầu Treo của tác giả Pháp Lạp Lật kể về Chung Hi thừa nhận rằng thời kỳ còn u mê phim thần tượng như điếu đổ, cô đã từng mơ tưởng đến việc bị mắc kẹt trên đảo hoang cùng với người mình yêu, sau đó thỏa thích làm chuyện mây mưa.
Nhưng người đó tuyệt đối không nên là kình địch trong công việc của cô, cũng là cái người mà cô ghét nhất trong cuộc đời này – Giang Khác Chi.
***
Vài ngày sau, Chung Hi nhìn hai con cua đang giao phối cạnh bờ biển, bị ma xui quỷ khiến mà quay đầu lại định mở miệng: “…”
Một giọng nói lạnh băng vội vàng giành trước vang lên từ sau lưng:
“Không thể nào!”
Chung Hi chống tay dậy rồi nhìn mọi thứ trước mặt.
Bờ cát, biển cả, du thuyền và cả một hòn đảo.
Những thứ này hợp lại vốn dĩ sẽ tạo thành mộkhung cảnh vô cùng lãng mạn.
Vậy mà vào giờ phúnày, nó chỉ tô điểm thêm cho bi kịch của cô mà thôi.
Nhổ mấy hạcáở trong miệng ra, Chung Hi cúi đầu nhìn thấy chiếc áo phao cứu sinh màu cam chói chang đến ngu ngốc trên người mình, bắp chân trần trụi còn không biếlà bị rong biển hay tảo bẹ quấn lấy trong lúc thoáthân từ biển vào.
Cô chắc chắn rằng, trong 23 năm cuộc đời kể từ khi sinh ra đến nay, chưa có giờ phúnào bản thân cô chậvậnhư lần này.
Sau khi cởi áo phao cứu sinh ra, cô cảm thấy ngực hơi đau, cúi đầu liếc xuống, phần ngực lộ ra khỏi váy đã ửng đỏ đến dọa người, có lẽ là do cháy nắng.
Khi cô còn đang suy nghĩ xem nên phátiếcảm xúc bằng cách la héhay khóc lóc thì sau lưng vang lên giọng nói của mộngười đàn ông.
“Cô tỉnh rồi.” Giọng nói trầm thấp và mệt mỏi.
Giọng điệu không hề có bất kỳ sự dao động nào, nhưng nếu lắng nghe kỹ sẽ phát hiện ra dường như anh đã thở phào nhẹ nhõm.
Chung Hi trợn mắkhinh bỉ nhìn anh.
Đương nhiên là tỉnh dậy rồi, nếu không thì là xác chếsống dậy sao?
Cô nhắm chặmắlại, xác nhận sự thậkhông thể chối cãi này thêm một lần nữa.
Cô và chủ nhân của giọng nói này, bátự không hợp.
Giang Khác Chi thấy cô cúi đầu không nói lời nào, cho rằng cô vẫn còn đang đắm chìm trong trận bão khiến người ta sợ hãi kia.
Nhưng thực tế, Chung Hi đơn giản chỉ đang cảm thấy hối hận.
Đúng, cô vô cùng hối hận!
Con người ta phải xui xẻo đến mức nào mới có thể gặp phải hoàn cảnh như trong cốtruyện mấnão khiến người ta chướng mắcủa phim truyền hình Thái Lan thế này?
Nếu là ở cùng với mộngười đàn ông tuấn tú, chấlượng cao khác, cô có thể vượqua thời gian ở đây bằng những ngày tình cảm mãnh liệt, nhưng người lưu lạc trên đảo hoang cùng cô lại là Giang Khác Chi…
Cô không cam lòng quay đầu nhìn người đàn ông kia, là con người duy nhấngoại trừ cô trên hòn đảo hoang này, đúng vậy, cho dù là mộngười có tiêu chuẩn cái đẹp cao như cô, cũng không thể không thừa nhận Giang Khác Chi đúng là đẹp trai, khả năng còn thuộc vào loại băng sơn mỹ nam.
Nhưng thế thì có ích gì! Ngay cả bạn bè họ cũng chẳng phải, nếu bắbuộc phải định nghĩa thì có lẽ hai người chính là đối thủ cạnh tranh trong ngành, luôn không vừa mắlẫn nhau, nói đúng hơn là đối thủ mộmấmộcòn?
Mà Giang Khác Chi dường như không cảm nhận được ánh mắcủa cô, hỏi xong câu kia rồi trực tiếp ngó lơ sự tồn tại của cô, bấđộng nhìn ra biển.
Chung Hi hung hăng nhéo đùi mình một cái, nếu không phải do cô nhấthời nổi điên, sao có thể bị kích động mà leo lên “thuyền cướp biển” chứ?
Chung Hi biết, bản thân suy nghĩ như vậy đối với Giang Khác Chi không hề công bằng.
——–
Chung Hi đến trang viên Pha Lê ở Đông Nam Á nghỉ dưỡng là do được chủ tịch Dương của tập đoàn Tế Quảng mời. Cô có quan hệ khá tốvới vợ ông ấy, lại thêm bây giờ đang là giữa đông, cô muốn tìm mộnơi nào khí hậu ấm áp để nghỉ dưỡng mộthời gian.
Những người được mời đến lần này cũng không phải chỉ mình cô mà đều là những đối tác làm ăn với chủ tịch Dương.
Trước cửa trang viên, khi cô nhìn thấy một du thuyền cũng không phải là nhỏ ở bên bờ thì huyệthái dương đã khẽ giật.
Ai mà không biếrằng Giang Khác Chi, con trai trưởng của tập đoàn Giang thị, ra ngoài không bao giờ di chuyển bằng máy bay.
Đúng vậy, nếu muốn đi ra nước ngoài, phương tiện đi lại đường dài anh ta sử dụng chính là du thuyền.
Chung Hi từng âm thầm nghĩ xem, người đàn ông này có phải mắc bệnh hiểm nghèo gì không.
Chính vào lúc cô đang trò chuyện với con trai của chủ tịch Dương ở bể bơi và tận hưởng làn gió xuân thì lại cảm nhận được một luồng không khí lạnh khiến cô thấy khó chịu.
Lên bờ liền nhìn thấy Giang Khác Chi đang đứng mộmình dưới gốc cây cọ ngoài cửa kính.
Sau khi nhận thấy có người trong phòng, ánh mắt anh lướqua cô không để lộ chúdấu vết, chỉ đơn giản gật đầu tỏ ý với người bên cạnh cô.
Tâm trạng tốđẹp của Chung Hi bởi vì sự hiện diện của người đàn ông chó má này mà rạn nứt.
Trông như chó đội lốngười vậy, rốcuộc cô có động gì đến anh ta mà bị anh ta đối xử như này chứ?!
Đến khi mọi người tạm biệnhau, có người hỏi lộ trình tiếp theo của Chung Hi, cô tiện miệng nói đến gặp người bạn làm đầu tư khoáng sản ở Campuchia.
Chủ tịch Dương lại cười nói, Tiểu Giang tổng hình như cũng lái thuyền về Campuchia, vừa hay lại thuận đường, ngồi máy bay mãi chán rồi, chi bằng đổi khẩu vị chúđi.
Nói xong, mọi người trong phòng đều ngẫm nghĩ rồi cười, bởi vì không ai không biếhai người bọn họ rấkhông hợp nhau.
Sau khi Chung Hi tốnghiệp HEC ở Pháp rồi trở về nước vào năm ngoái, thì không bao lâu sau đã đảm nhận chức tổng giám đốc quan hệ Chính Phủ của công ty truyền thông lớn nhấdưới trướng tập đoàn nhà cô.
Cô là mộngười có lối tư duy phương Tây điển hình, tác phong làm việc cũng rấTây hóa, cho dù là đối mặvới đối thủ cạnh tranh cũng không gặp chútrở ngại nào.
Chỉ có Giang Khác Chi là khác biệt.
Thậra Chung Hi biếngười này từ rấsớm, ngay từ khi cô còn học đại học ở Pháp, Giang Khác Chi đã từng đến trường cô để giao lưu với tư cách là mộtrong những sinh viên ưu tú nhấcủa học viện Kinh tế London.
Sau khi cô trở về Trung Quốc, điều trùng hợp là công ty của hai người đều nằm trong top 2 tân truyền thông của thành phố A, chạm mặnhau là chuyện thường như cơm bữa.
Giang Khác Chi kiệm lời, ấn tượng anh để lại cho người khác mặc dù rất lạnh nhạt, nhưng cũng coi như là mộngười lịch lãm và nho nhã.
Chỉ là mọi người sẽ nhanh chóng phát hiện ra rằng, hai vị được coi là tuấn nam mỹ nữ trong giới này, mỗi lần gặp nhau đều coi đối phương như không khí, người không biếcòn cho rằng bọn họ là bạn trai-bạn gái cũ.
Mọi người đều nghĩ lý do vì Chung Hi từng cướp vài thương vụ hợp tác của Giang thị, ngay cả Chung Hi cũng cho là như vậy.
Ban đầu cô cũng muốn bắtay làm hòa, vì thế nên trong một bữa tiệc, cô đã chủ động vươn ra cành ô liu*.
*nhánh ô liu tượng trưng cho hòa bình.
Cô bày ra vẻ mặtươi cười, cầm hai ly rượu bước đi đến bên cạnh Giang Khác Chi, khi đó anh còn đang trò chuyện với người khác bằng vẻ mặrấtự nhiên. Chỉ có điều ngay khi cô vừa đi đến trước mặanh, còn chưa kịp đưa ly cocktail cầm trong tay cho anh, biểu cảm trên khuôn mặcủa Giang Khác Chi trong nháy mắtrở nên cứng đờ lạnh nhạt, giống như là gặp phải yêu ma quỷ quái.
Chung Hi tức giận đến nỗi thiếu chút nữa đem rượu trong tay hấthẳng lên người anh, đây đơn giản chính là làm nhục mộcách trần trụi.
Cô lớn bằng từng này rồi, chưa bao giờ chịu khuấphục bởi đàn ông, muốn bà đây mặnóng dán vào mông lạnh của mộthằng đàn ông á, kiếp sau đi nhé!
Từ đó, mối thù của hai người cứ vậy mà kếthành.
Vì vậy, lúc chủ tịch Dương hài hước bảo cô quá giang thuyền Giang Khác Chi, sau khi chú ý tới biểu cảm như ăn phải của bọ của anh, với tâm thế dù mình có phải tôn thấ8000 cũng phải khiến địch tổn hại 1 vạn (10000), Chung Hi bèn đồng ý.
Cô biếnhà họ Giang bên kia vẫn luôn muốn có cơ hội bắtay hợp tác sâu hơn với Dương thị bên này, Giang Khác Chi chắn chắn sẽ không từ chối.
Cứ như vậy, Chung Hi đã bước lên con thuyền bi kịch, mở ra hành trình đầy xui xẻo của mình.
-Chương 1+
Bờ cát, biển cả, du thuyền và cả một hòn đảo.
Những thứ này hợp lại vốn dĩ sẽ tạo thành mộkhung cảnh vô cùng lãng mạn.
Vậy mà vào giờ phúnày, nó chỉ tô điểm thêm cho bi kịch của cô mà thôi.
Nhổ mấy hạcáở trong miệng ra, Chung Hi cúi đầu nhìn thấy chiếc áo phao cứu sinh màu cam chói chang đến ngu ngốc trên người mình, bắp chân trần trụi còn không biếlà bị rong biển hay tảo bẹ quấn lấy trong lúc thoáthân từ biển vào.
Cô chắc chắn rằng, trong 23 năm cuộc đời kể từ khi sinh ra đến nay, chưa có giờ phúnào bản thân cô chậvậnhư lần này.
Sau khi cởi áo phao cứu sinh ra, cô cảm thấy ngực hơi đau, cúi đầu liếc xuống, phần ngực lộ ra khỏi váy đã ửng đỏ đến dọa người, có lẽ là do cháy nắng.
Khi cô còn đang suy nghĩ xem nên phátiếcảm xúc bằng cách la héhay khóc lóc thì sau lưng vang lên giọng nói của mộngười đàn ông.
“Cô tỉnh rồi.” Giọng nói trầm thấp và mệt mỏi.
Giọng điệu không hề có bất kỳ sự dao động nào, nhưng nếu lắng nghe kỹ sẽ phát hiện ra dường như anh đã thở phào nhẹ nhõm.
Chung Hi trợn mắkhinh bỉ nhìn anh.
Đương nhiên là tỉnh dậy rồi, nếu không thì là xác chếsống dậy sao?
Cô nhắm chặmắlại, xác nhận sự thậkhông thể chối cãi này thêm một lần nữa.
Cô và chủ nhân của giọng nói này, bátự không hợp.
Giang Khác Chi thấy cô cúi đầu không nói lời nào, cho rằng cô vẫn còn đang đắm chìm trong trận bão khiến người ta sợ hãi kia.
Nhưng thực tế, Chung Hi đơn giản chỉ đang cảm thấy hối hận.
Đúng, cô vô cùng hối hận!
Con người ta phải xui xẻo đến mức nào mới có thể gặp phải hoàn cảnh như trong cốtruyện mấnão khiến người ta chướng mắcủa phim truyền hình Thái Lan thế này?
Nếu là ở cùng với mộngười đàn ông tuấn tú, chấlượng cao khác, cô có thể vượqua thời gian ở đây bằng những ngày tình cảm mãnh liệt, nhưng người lưu lạc trên đảo hoang cùng cô lại là Giang Khác Chi…
Cô không cam lòng quay đầu nhìn người đàn ông kia, là con người duy nhấngoại trừ cô trên hòn đảo hoang này, đúng vậy, cho dù là mộngười có tiêu chuẩn cái đẹp cao như cô, cũng không thể không thừa nhận Giang Khác Chi đúng là đẹp trai, khả năng còn thuộc vào loại băng sơn mỹ nam.
Nhưng thế thì có ích gì! Ngay cả bạn bè họ cũng chẳng phải, nếu bắbuộc phải định nghĩa thì có lẽ hai người chính là đối thủ cạnh tranh trong ngành, luôn không vừa mắlẫn nhau, nói đúng hơn là đối thủ mộmấmộcòn?
Mà Giang Khác Chi dường như không cảm nhận được ánh mắcủa cô, hỏi xong câu kia rồi trực tiếp ngó lơ sự tồn tại của cô, bấđộng nhìn ra biển.
Chung Hi hung hăng nhéo đùi mình một cái, nếu không phải do cô nhấthời nổi điên, sao có thể bị kích động mà leo lên “thuyền cướp biển” chứ?
Chung Hi biết, bản thân suy nghĩ như vậy đối với Giang Khác Chi không hề công bằng.
——–
Chung Hi đến trang viên Pha Lê ở Đông Nam Á nghỉ dưỡng là do được chủ tịch Dương của tập đoàn Tế Quảng mời. Cô có quan hệ khá tốvới vợ ông ấy, lại thêm bây giờ đang là giữa đông, cô muốn tìm mộnơi nào khí hậu ấm áp để nghỉ dưỡng mộthời gian.
Những người được mời đến lần này cũng không phải chỉ mình cô mà đều là những đối tác làm ăn với chủ tịch Dương.
Trước cửa trang viên, khi cô nhìn thấy một du thuyền cũng không phải là nhỏ ở bên bờ thì huyệthái dương đã khẽ giật.
Ai mà không biếrằng Giang Khác Chi, con trai trưởng của tập đoàn Giang thị, ra ngoài không bao giờ di chuyển bằng máy bay.
Đúng vậy, nếu muốn đi ra nước ngoài, phương tiện đi lại đường dài anh ta sử dụng chính là du thuyền.
Chung Hi từng âm thầm nghĩ xem, người đàn ông này có phải mắc bệnh hiểm nghèo gì không.
Chính vào lúc cô đang trò chuyện với con trai của chủ tịch Dương ở bể bơi và tận hưởng làn gió xuân thì lại cảm nhận được một luồng không khí lạnh khiến cô thấy khó chịu.
Lên bờ liền nhìn thấy Giang Khác Chi đang đứng mộmình dưới gốc cây cọ ngoài cửa kính.
Sau khi nhận thấy có người trong phòng, ánh mắt anh lướqua cô không để lộ chúdấu vết, chỉ đơn giản gật đầu tỏ ý với người bên cạnh cô.
Tâm trạng tốđẹp của Chung Hi bởi vì sự hiện diện của người đàn ông chó má này mà rạn nứt.
Trông như chó đội lốngười vậy, rốcuộc cô có động gì đến anh ta mà bị anh ta đối xử như này chứ?!
Đến khi mọi người tạm biệnhau, có người hỏi lộ trình tiếp theo của Chung Hi, cô tiện miệng nói đến gặp người bạn làm đầu tư khoáng sản ở Campuchia.
Chủ tịch Dương lại cười nói, Tiểu Giang tổng hình như cũng lái thuyền về Campuchia, vừa hay lại thuận đường, ngồi máy bay mãi chán rồi, chi bằng đổi khẩu vị chúđi.
Nói xong, mọi người trong phòng đều ngẫm nghĩ rồi cười, bởi vì không ai không biếhai người bọn họ rấkhông hợp nhau.
Sau khi Chung Hi tốnghiệp HEC ở Pháp rồi trở về nước vào năm ngoái, thì không bao lâu sau đã đảm nhận chức tổng giám đốc quan hệ Chính Phủ của công ty truyền thông lớn nhấdưới trướng tập đoàn nhà cô.
Cô là mộngười có lối tư duy phương Tây điển hình, tác phong làm việc cũng rấTây hóa, cho dù là đối mặvới đối thủ cạnh tranh cũng không gặp chútrở ngại nào.
Chỉ có Giang Khác Chi là khác biệt.
Thậra Chung Hi biếngười này từ rấsớm, ngay từ khi cô còn học đại học ở Pháp, Giang Khác Chi đã từng đến trường cô để giao lưu với tư cách là mộtrong những sinh viên ưu tú nhấcủa học viện Kinh tế London.
Sau khi cô trở về Trung Quốc, điều trùng hợp là công ty của hai người đều nằm trong top 2 tân truyền thông của thành phố A, chạm mặnhau là chuyện thường như cơm bữa.
Giang Khác Chi kiệm lời, ấn tượng anh để lại cho người khác mặc dù rất lạnh nhạt, nhưng cũng coi như là mộngười lịch lãm và nho nhã.
Chỉ là mọi người sẽ nhanh chóng phát hiện ra rằng, hai vị được coi là tuấn nam mỹ nữ trong giới này, mỗi lần gặp nhau đều coi đối phương như không khí, người không biếcòn cho rằng bọn họ là bạn trai-bạn gái cũ.
Mọi người đều nghĩ lý do vì Chung Hi từng cướp vài thương vụ hợp tác của Giang thị, ngay cả Chung Hi cũng cho là như vậy.
Ban đầu cô cũng muốn bắtay làm hòa, vì thế nên trong một bữa tiệc, cô đã chủ động vươn ra cành ô liu*.
*nhánh ô liu tượng trưng cho hòa bình.
Cô bày ra vẻ mặtươi cười, cầm hai ly rượu bước đi đến bên cạnh Giang Khác Chi, khi đó anh còn đang trò chuyện với người khác bằng vẻ mặrấtự nhiên. Chỉ có điều ngay khi cô vừa đi đến trước mặanh, còn chưa kịp đưa ly cocktail cầm trong tay cho anh, biểu cảm trên khuôn mặcủa Giang Khác Chi trong nháy mắtrở nên cứng đờ lạnh nhạt, giống như là gặp phải yêu ma quỷ quái.
Chung Hi tức giận đến nỗi thiếu chút nữa đem rượu trong tay hấthẳng lên người anh, đây đơn giản chính là làm nhục mộcách trần trụi.
Cô lớn bằng từng này rồi, chưa bao giờ chịu khuấphục bởi đàn ông, muốn bà đây mặnóng dán vào mông lạnh của mộthằng đàn ông á, kiếp sau đi nhé!
Từ đó, mối thù của hai người cứ vậy mà kếthành.
Vì vậy, lúc chủ tịch Dương hài hước bảo cô quá giang thuyền Giang Khác Chi, sau khi chú ý tới biểu cảm như ăn phải của bọ của anh, với tâm thế dù mình có phải tôn thấ8000 cũng phải khiến địch tổn hại 1 vạn (10000), Chung Hi bèn đồng ý.
Cô biếnhà họ Giang bên kia vẫn luôn muốn có cơ hội bắtay hợp tác sâu hơn với Dương thị bên này, Giang Khác Chi chắn chắn sẽ không từ chối.
Cứ như vậy, Chung Hi đã bước lên con thuyền bi kịch, mở ra hành trình đầy xui xẻo của mình.