Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế

Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế: Chương 1

Truyện Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế của tác giả Ôn Tuyền Bổn Đản kể về Trì Tuyết Diễm là một thiếu gia nhà giàu đang trong thời kì phản nghịch, hiện tại bị bắt đi xem mắt, xem mãi xem mãi, xem tới lần thứ 11, cậu không nhịn được nói thẳng:

“Tôi là người nóng tính, ngủ còn ngáy, dây dưa không dứt với đám người yêu cũ, nếu anh cảm thấy không bị ảnh hưởng thì chúng ta đi đăng kí kết hôn liền luôn!”

Mà người đàn ông anh tuấn ngồi đối diện tên là Hạ Kiều sắc mặt cổ quái trầm mặc một lát, thế mà gật gật đầu, còn nói thật ra anh ta là một người xuyên sách, biết Trì Tuyết Diễm là nam phụ phản diện trong thế giới tiểu thuyết này, tương lai sẽ trở thành đối tượng kết hôn của nam chính Lục Tư Dực, cũng dần dần đánh mất bản thân trong mối tình đơn phương càng lúc càng cố chấp, làm đủ mọi chuyện xấu xa cuối cùng cũng mất mạng.

Hạ Kiều không đành lòng nhìn thấy Trì Tuyết Diễm hiện tại còn đang sống vui vẻ rơi vào kết cục này, cho nên đề nghị hợp tác kết hôn với cậu để tránh cốt truyện, dù sao anh cũng là một người cuồng làm việc chỉ muốn lợi dụng thông tin trong sách để phát triển sự nghiệp và mang lại lợi ích cho mọi người.

Trì Tuyết Diễm nghe một hồi, bừng tỉnh đại ngộ: lấy tiến làm lùi, dùng triệu chứng tinh thần phân liệt điển hình để dọa lui đối tượng xem mắt, cao thủ.

Cậu quyết đoán ghi nhớ chiêu này, phất tay kêu tính tiền và nói chuyện tỏ ý cám ơn.





Trên chiếc ghế nha khoa màu xanh nhạt, cô bé nắm chặcon búp bê trong tay, trên gương mặt còn lưu lại mộchúnước mắướnhoè, mặlộ vẻ bấan nhìn chăm chú vào bác sĩ mặc áo blouse trắng.

Lúc tiêm thuốc tê vào miệng rấđau, nhổ răng nhấđịnh sẽ càng đau hơn.

! ! Bé không muốn nhổ răng, bé muốn về nhà.

Cô bé nhìn về phía cha mẹ đang đợi ở bên cạnh, muốn trèo xuống khỏi chiếc ghế nha khoa, nhưng không chờ họ mở miệng an ủi, bác sĩ bên cạnh đã nói chuyện trước.

"Có muốn đánh cược với chú không?" Bác sĩ trẻ tuổi có màu tóc rấbắmắt, cậu đeo khẩu trang, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt trong veo, giờ phúnày đang ẩn chứa ý cười, "Chú có thể gọi con là Tiểu Tuệ không?"
Cảm giác gây mê đơ đơ lan ra trong khoang miệng, Tiểu Tuệ gậgật đầu, nhẹ giọng thấp thỏm hỏi: "Đánh cược cái gì?"
"Đánh cược rằng con không biếcái răng bị nhổ ra khi nào.

" Bác sĩ cầm dụng cụ màu bạc trong tay kề sávào bé, giọng điệu thoải mái: "Chú muốn nhìn kỹ lại chiếc răng thừa này.

"
Tiểu Tuệ nghe lời mở miệng ra, vẫn khẩn trương nhìn chăm chú bác sĩ gần trong gang tấc.

Giữa mùa hè, ánh mặt trời sáng rực từ ô cửa sổ trong suốkhông kiêng nể gì rọi vào, nhuộm lên mái tóc đỏ chói mắcủa bác sĩ đến mức gần giống như đang bốc cháy.

Đây là lần đầu tiên trong đời cô bé nhìn thấy mộngười đàn ông có mái tóc màu đỏ, rấđặc biệt.

Nhổ răng đau như vậy, sao mình lại không biếnhổ ra lúc nào được chứ?
Tại sao bác sĩ vẫn nhìn vào răng của mình?
Suy nghĩ của Tiểu Tuệ bay bổng, theo bản năng muốn cử động cái miệng, liền nghe thấy giọng nói mềm mại của bác sĩ: "Chú từng xem một bộ phim hoạhình, nàng tiên cá trong phim đó, có mái tóc dài màu đỏ.

"
Tiểu Tuệ cũng đã xem rồi, đang định nói chuyện, chợnghe bác sĩ nói với giọng điệu rấthu hút: "Nhưng chú biếmột câu chuyện về nàng tiên cá rấkhác.

"
Vì thế cô bé chớp chớp mắt, lực chú ý một lần nữa trở lại trên mái tóc đỏ mềm mại sáng chói của bác sĩ, dưới ánh nắng vàng rực rỡ tựa như trong giấc mơ, còn có bức tranh đầy màu sắc trên bức tường phòng khám phía sau chú ấy.


Bác sĩ khe khẽ kể những câu chuyện mới mẻ mà cô bé chưa bao giờ nghe trước đây.

Biển, đuôi cá, san hô, tóc đỏ, hoàng tử, bọbiển!
Đến khi cô bé lấy lại tinh thần từ thế giới cổ tích, chiếc răng thừa kia đã lẳng lặng nằm trên khay.

Ba mẹ đang cảm ơn bác sĩ, giọng điệu vừa sợ vừa mừng: "Bác sĩ Trì quá lợi hại, nhanh như vậy đã nhổ xong, chúng tôi còn lo lắng Tuệ Tuệ sẽ giãy giụa lung tung chứ.

"
Bác sĩ Trì tháo găng tay và khẩu trang ra, mỉm cười với cô bé: "Chú thắng rồi, Tiểu Tuệ.

"
Nàng tiên cá tóc đỏ trong phim hoạhình rấđẹp, và bác sĩ tóc đỏ trong nha khoa trẻ em cũng rấđẹp.

Nhìn thấy bạn nhỏ ngây ngốc nhìn mình, Trì TuyếDiễm bậcười xoa xoa đầu bé: "Lại cho con mộcơ hội chuyển bại thành thắng, con có thể cắn chặcục bông gòn trong nửa tiếng không?"
Tiểu Tuệ nghe vậy, lập tức cắn chặcục bông gòn dùng để cầm máu, phồng má ra sức gậgật đầu, bộ dáng nghiêm túc khiến người lớn bên cạnh đều cười thành tiếng.

Đợi Trì TuyếDiễm dặn dò xong những điều cần lưu ý sau khi nhổ răng, nhìn theo bạn nhỏ lưu luyến không rời đi khỏi, đồng hồ trên tường đã chỉ vào năm giờ hai mươi phúchiều.

Còn 10 phúnữa là hếgiờ làm việc.

Trì TuyếDiễm ngồi xuống trước máy tính, xác nhận bệnh nhân hẹn vào thứ hai tuần sau, ca làm việc của anh là thứ hai đến thứ sáu hàng tuần.

Trợ lý phía sau thu dọn đồ dùng đã qua sử dụng, chỉnh lại ghế nha khoa.

Mộngày làm việc bận rộn sắp kếthúc, bên ngoài phòng truyền đến tiếng nói chuyện của các đồng nghiệp tụm năm tụm ba, thảo luận buổi tối ăn gì.

Bác sĩ mới đến phòng khám sábên không lâu đi tới cửa phòng của bọn họ, đưa tay gõ cửa: "Bác sĩ Trì, vừa rồi đứa bé kia vừa đi ra ngoài, vừa túm quần áo ba mẹ nó nói lần sau còn muốn tới nữa, buồn cười ghê.

"
"Con nírõ ràng sợ nhấlà đi khám bác sĩ.


" Hắn nhìn chăm chú vào bóng lưng người trong phòng, nửa đùa nửa thậnói, "Vẫn là mị lực của bác sĩ Trì lớn.

"
Trì TuyếDiễm tiện tay viếbáo cáo tổng kếhôm nay, lễ phép đáp: "Lúc Tiểu Tuệ nhổ răng rấngoan.

"
Người đàn ông ở cửa suy nghĩ mộchút, hai tay đúvào túi áo blouse mở rộng, ra vẻ lơ đãng nói: "Hôm nay là thứ sáu, sau khi tan tầm có sắp xếp gì không?"
Sau khi để lại mộchữ ký khá tùy ý phóng khoáng ở cuối bản báo cáo, Trì TuyếDiễm cũng không quay đầu lại lưu loáđứng dậy: "Buổi tối phải đi dự tiệc.

"
Cậu cởi áo blouse trắng ra, lộ ra áo thun đen đơn giản và quần jeans trên người, từ trong tủ khóa lấy ra một cái túi, bên trong còn chứa một chiếc áo blouse trắng mới tinh.

Bác sĩ đến bắchuyện thì hoàn toàn ngược lại, áo sơ mi trắng phối hợp cẩn thận với quần tây, cùng với chiếc thắlưng thương hiệu xa xỉ có chúbắmắt, nghe vậy lập tức nói: "Dự cái gì! ! "
Không đợi hắn hỏi xong, Trì TuyếDiễm giống như đột nhiên nhớ ra: "Đúng rồi, còn phải thuận đường đi xem mắt.

"
Ngay sau đó cậu cầm lấy cái túi, dứkhoánói lời tạm biệvới đối phương: "Tôi đi trước, bác sĩ Từ.

"
Lúc rời khỏi phòng khám, Trì TuyếDiễm thoáng nhìn ánh mắđối phương có chúmấhứng, cũng không thèm để ý, chỉ là bước đi nhanh hơn.

Cậu ghémùi nước hoa giả vờ sang chảnh.

Các đồng nghiệp ở trong phòng khám lâu đều biếtính hướng của cậu, và nha sĩ mới này rõ ràng đã nghe nói về điều đó, đáng tiếc xác định rằng lãng phí thời gian thôi.

Trì TuyếDiễm là mộngười tương đối kén chọn, đến nay vẫn duy trì độc thân, đối với loại người liếc mắmột cái là có thể nhìn thấu tâm tư càng không hề có hứng thú.

Cậu đi vào thang máy xuống đến tầng hầm, và một lásau, một chiếc xe thể thao màu xanh ngọc bích chạy ra khỏi nhà để xe, hoà vào dòng xe dày đặc buổi chiều tối.

Lúc chờ đèn giao thông ở ngã tư, Trì TuyếDiễm nhìn lướqua điện thoại di động, trong trang trò chuyện có không ítin nhắn mới.


Có mộnhóm trò chuyện nhỏ của các đồng nghiệp trong phòng khám, bác sĩ Từ gửi riêng "Cuối tuần vui vẻ".

Có mộngười bạn hào hứng gửi video địa điểm tổ chức buổi tiệc, thúc giục cậu buổi tối nhấđịnh phải đến sớm.

Còn có tin nhắn của mẹ, nhắc nhở cậu đừng quên lánữa phải đi gặp mặt người ta.

Cậu nhíu mày, buông điện thoại xuống, một lần nữa nhìn về phía trước.

Đèn xanh rất nhanh sáng lên, chiếc xe thể thao có vẻ ngoài chói mắnghênh ngang rời đi, làn gió hơi nóng thổi vào mái tóc đỏ bên gò má Trì TuyếDiễm bay lên, lướqua chiếc khuyên tai đen tuyền, lộ ra mộchúvẻ ngỗ ngược, hoàn toàn khác bác sĩ Trì ban ngày đối xử dịu dàng kiên nhẫn với trẻ con.

Hôm nay rấkhông khéo, hoạđộng xem mắmỗi tháng một lần đụng phải bữa tiệc chủ đề mà bạn bè đã tỉ mỉ chuẩn bị, Trì TuyếDiễm sau khi cân nhắc, tính toán đánh nhanh rúgọn, mau chóng kếthúc buổi xem mắt.

Dù sao căn cứ vào tin tức mẹ đã giới thiệu với cậu, cậu và đối tượng xem mắsắp gặp gỡ này, xác suấlớn là không phù hợp, còn không bằng tiếkiệm thời gian đôi bên.

Mẹ cậu - Hàn Chân Chân – có mộnỗi kính sợ đơn thuần đối với một vài phương pháp huyền học cổ xưa, khi còn bé có đại sư đã tính toán số mệnh cho Trì TuyếDiễm, nói tương lai cậu ngàn vạn lần không thể khư khư cố chấp trên phương diện tình cảm, nếu không sẽ gây ra đại nạn, khiến cho vận mệnh trắc trở thê thảm.

Cho nên Hàn Chân Chân đặc biệcảnh giác với hoạđộng yêu đương của Trì TuyếDiễm, cũng may thời sinh viên của cậu cơ bản chỉ lo vui chơi, căn bản không nghĩ tới yêu đương, đến khi tuổi càng lúc càng lớn, vận đào hoa chen nhau mà đến, sợ rằng cậu tự do yêu đương sẽ gây ra hậu quả không thể giải quyết, Hàn Chân Chân dứkhoábắt đầu sắp xếp xem mắt.

Sau khi lớn lên Trì TuyếDiễm vô cùng khinh thường đối với những lời nói đó của đại sư đoán mệnh, cậu cảm thấy rõ ràng đó là câu nói nhảm nhí có đạo lý, bấkể là chuyện tình cảm hay chuyện khác, kết quả của việc cố chấp giữ ý kiến của mình hoặc là cực tốt, hoặc là cực xấu, xác suấxảy ra cái sau hiển nhiên là lớn hơn.

Mà Hàn Chân Chân khi lựa chọn đối tượng xem mắtất cả đều đã điều tra kỹ lưỡng, tranh thủ đạđược điểm cân bằng giữa sự hài lòng của người nhà và sự yêu thích của Trì TuyếDiễm, như vậy cũng không tính là khăng khăng làm theo ý mình.

Nghĩ rằng mình sẽ có được mộphiếu phủ quyết, cũng không muốn để cho mẹ cứ luôn lo lắng, Trì TuyếDiễm cuối cùng đồng ý đi xem mắt, nhưng mộtháng chỉ đi một lần, coi như là quen thêm vài người bạn mới ngoài công việc.

Trì TuyếDiễm đi vào quán cà phê, đối tượng xem mắdo mẹ sắp xếp cho cậu đã đến, đang ngồi đợi ở chiếc bàn bên cạnh cửa sổ.

Bóng lưng đối phương cao ngất, bả vai rộng lớn, dáng người tựa hồ không tệ, ăn mặc có chútrang trọng.

Trì TuyếDiễm nhớ lại những lời mẹ nói —— Hạ gia làm kinh doanh, gia cảnh cực kỳ tốt, quan hệ người nhà hòa hợp, từ cha mẹ đến anh trai đều tương đối yêu thương đứa con trai únày, cho nên tính cách của anh ta đơn giản thuần khiết, rấdễ ở chung.

Diễn giải theo sự hiểu biếcủa cậu, chính là quá mức đơn thuần, dễ dàng bị lừa gạt.

Trì TuyếDiễm không thích loại hình này, dù cho ngoại hình của đối phương rấxuấchúng.

Cậu ngồi xuống, hai người xa lạ ngắn gọn nhưng lịch sự trò chuyện với nhau.


"Anh chờ bao lâu rồi?"
"Chờ không lâu lắm, tôi cũng vừa mới đến.

"
Hỏi đáp không thể tiêu chuẩn hơn, tiếp theo hẳn là nói về thời tiếhiện tại, điều kiện đường xá, sau đó cố gắng mở rộng đến sở thích, nghề nghiệp, gia đình của nhau.

Chỉ tưởng tượng mộchút, Trì TuyếDiễm cũng đã cảm thấy quá đủ rồi.

Trong sự lúng túng tế nhị khi cố gắng chuyển sang đề tài tiếp theo, cậu thẳng thắn nói: "Tôi tính tình nóng nảy ngủ ngáy to người yêu cũ vô số đều chưa cắđứt, nếu anh có thể chấp nhận thì chúng ta đi đăng ký ngay lập tức.

"
Nghe cậu dứkhoálưu loátự giới thiệu, trên gương mặanh tuấn của đối tượng xem mắkhông ngừng biến đổi cảm xúc, từ mờ mịt, đến kinh ngạc, rồi hạ quyếtâm.

Cuối cùng, anh chậm chạp gậgật đầu: "Được.

"
!.

.

?
Trì TuyếDiễm đang chuẩn bị tạm biệvà rời đi kinh ngạc nhìn chằm chằm vào đôi mắvô cùng nghiêm túc của người đàn ông.

Cậu có nghe nhầm không?
Nhưng mà ngữ khí trịnh trọng của đối phương cho thấy đây cũng không phải là ảo giác.

"Trì tiên sinh, tôi cần phải nói cho anh biếmộchuyện.

"
10 phúsau.

"! ! Tóm lại, nói mộcách đơn giản, cậu là mộnhân vậphản diện trong thế giới tiểu thuyếnày.

".



-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 393

Thể loại: Đam Mỹ, Truyện Chữ, Xuyên Không

TMDb: 7.9

Thời lượng: 65/65

Ai Sayama nghe gì Mayuki Ito Thu Huệ truyenngontinh Yu Shinoda phim79 Quàng A Tũn Tú Quỳnh Kana Momonogi Thanh Mai Suzu Honjo Đình Duy Min Do-yoon Nguyễn Huy iptv m3u8 Minami Aizawa Nguyễn Thành vtvgo tv Đình Huy Karen Yuzuriha Kim Thanh giải trí tổng hợp giải trí Cô Úc xem gì Yui Hatano radiotruyen Trần Vân Đình Soạn Hà Thu Nguyễn Hoa Momo Sakura Tuấn Anh Bảo Linh Đình Soạn Anh Sa Tâm An Đang cập nhật Hồng Nhung vl79 link tối cổ Viết Linh vlxx Yua Mikami truyen79.xyz phim79.com