Bổn Vương Ở Đây

Bổn Vương Ở Đây: Chương 1

Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế – Thập Tý Đào Hoa, Tình kiếp Tam Sinh (Tam Sinh Vong Xuyên Bất Tử) thì chắc chắn, bạn sẽ không thể bỏ qua tác phẩm này!

Thân là Bích Thương vương ngậm châu mà sinh ra của Ma giới, cuộc đời của Thẩm Ly vốn vô cùng xán lạn. Nhưng trong lúc sắp đến sinh thần ngàn tuổi của nàng, ma trảo của liên hôn chính trị đã chụp xuống. Đế quân ở Cửu thập cửu trùng thiên hạ một tờ Thiên thư, định thân cho Bích Thương vương và tôn nhi thứ ba mươi ba của Đế quân là Phất Dung quân. Phất Dung quân từ lâu đã nổi danh lăng nhăng khắp thiên hạ. Nàng đường đường là nhất bá của Ma giới, một cây ngân thương bình bốn bể tám cõi, làm sao có thể lấy loại lăng nhăng ngu ngốc như vậy!


Tiếng sấm trầm thấp, không khí trên đám mây đen càng nặng nề hơn.

“Ma quân có lệnh, Bích Thương vương lập tức cùng chúng thuộc hạ hồi cung!”

Mái tóc dài được buộc bằng mộsợi dây vàng múa theo gió, vạáo tung bay, nữ nhân được gọi là Bích Thương vương chậm rãi nói: “Bổn vương không về!” Trên bộ hắc bào bó sángười thêu hình đóa mẫu đơn nở rộ kiêu kì, giống hệt giọng điệu của nàng, chứa đầy anh khí và sự quyếđoán hiếm nữ nhân nào có, “Lệnh của ai cũng vô ích!”

“Nếu vậy Vương thượng đừng trách chúng thuộc hạ đắc tội!” Nam nhân áo xám cầm đầu vung tay, hai bóng người xông ra từ sau lưng hắn, bày thế chân vạc bao vây Thẩm Ly ở giữa.

“Dám cản bổn vương, có gan lắm!” Thẩm Ly quắc mắt, mộcây trường thương màu bạc trong lòng bàn tay, mũi thương vạch một đường cong màu bạc, sákhí tỏa ra khắp người, chấn động vạáo: “Đến đây giao chiến!”

Nam nhân đi đầu liếc mộtrong hai người kia, rõ ràng là có phần e sợ, tung một đòn công kích mạnh mẽ, “Mặc Phương không được kích động!” Người đi đầu hét lớn, nhưng đâu còn kịp nữa. Thẩm Ly nhíu mày, ngân thương trong tay không hề do dự tiếp đón, chỉ nghe “keng” mộtiếng, âm thanh giòn giã của binh khí chạm nhau mang theo pháp lực mãnh liệchấn động tứ phương.

Hai người còn lại nghiến răng, vung đao xông lên vây đánh Thẩm Ly.

Ba người này ai cũng có thể được xưng là nhân vậhàng đầu của Ma giới, nhưng cùng Thẩm Ly đối địch vẫn cảm thấy vất vả, dù sao song quyền cũng không địch được tứ thù, Thẩm Ly lại không nhẫn tâm giếhọ. Tuy pháp lực của nàng mạnh hơn ba người, nhưng bị vây đánh nên khó tránh rơi vào thế hạ phong, chỉ một lúc đã lộ ra sơ hở, Mặc Phương không hề do dự vung kiếm đâm đến, hướng ngay tim nàng.

Mộngười hélớn: “Mặc Phương! Không được làm hại tính mạng Vương thượng!”

Mặc Phương phớlờ, mũi kiếm xé rách y bào cắm vào da thịt, lực đạo mạnh đến mức đẩy thân thể nàng ra khỏi vòng vây của ba người. Thẩm Ly nổi giận: “Tiểu tử ngươi giỏi lắm! Không hổ là binh tướng dưới tay ta. Ra tay độc ác lắm!” Mặc Phương không nói gì, chỉ khẽ nghiêng thân hình về một góc hai người kia đều không thấy được, chủ động đưa cổ vào đầu thương của Thẩm Ly, máu tươi bắn vào không trung, trong dòng máu ẩm ướThẩm Ly trợn to mắkhông dám tin hỏi hắn: “Làm gì vậy? Muốn hù chếbổn vương sao!”

“Vương thượng!” Mặc Phương nhỏ giọng, “Mặc Phương chỉ có thể giúp cô đến đây. Bảo trọng!” Nói xong, hắn dùng hếtoàn lực đẩy Thẩm Ly ra. Thanh kiếm cắm vào sátim cũng được rúra ngoài, máu tươi bắn ra mạnh mẽ, thân hình nàng lập tức ngã xuống khỏi đám mây. Mặc Phương bị thương nặng được hai người kia tiếp được, không biếhắn nói gì với bọn họ, ba người lắc mình biến mất.

Trong tiếng sấm vang chớp giật, Thẩm Ly chợhiểu ra, thì ra Mặc Phương đang giúp nàng. Có lẽ hắn biết, lúc này nàng thà chếcũng không về Địa cung Ma giới.

Hảo tiểu tử! Thậkhông hổ là binh tướng dưới tay nàng, nghĩa khí lắm!

◐ Chương 1 ◐

Mây đen bỗng như muốn xô đổ cả thành, trong mây sấm chớp cuồn cuộn, người trong thành trấn đều trốn không ra khỏi cửa, chỉ có chủ nhân của một hộ bình thường ở Thành Tây lại mở rộng cửa sân sau, hàng rào trúc và dây leo trong sân bị gió kéo phára âm thanh sộsoạt, tóc hắn và vạáo cũng theo gió tung bay như lá trúc.

“Thời tiết… xấu đi rồi.” Khóe môi cong lên, hắn ngẩng mặnhìn trời, thấy trong mây đen có một đốm sáng bạc từ từ rơi xuống rồi biến mấở vùng rừng nói ngoài thành, “Có biến số.”

Ngày thứ hai, Hành Vân mặc áo xanh quần trắng đi ngang qua phố chợ náo nhiệt, trong âm thanh huyên náo dường như có một giọng nói đang gọi hắn, khiến hắn bấgiác dừng bước. “Bán gà đây, gà béo đây!” Giọng người bán hàng rong sang sảng lọvào tai, chân hắn xoay về hướng đó.

Trong lồng gà, mười mấy con gà đang chen chúc, bên trong có một con gà trụi lông trông vô cùng bắmắt. Có điều tinh thần nó xem ra hình như không tốt lắm, cúi đầu cụp mắnhư sắp chếđến nơi. Hành Vân nhìn chằm chằm nó một lúc lâu, sau đó cười nói: “Ta muốn con này!”

Người bán hàng rong đáp lời: “Haiz, con gà này xấu quá, nếu muốn thì tôi tính rẻ cho ngài mộchút…”

“Không cần!” Hành Vân lấy tiền để vào trong tay người bán hàng, “Nó đáng giá này, mua rẻ thì nó sẽ không vui đâu!”

Gà cũng biếgiận sao? Người bán hàng gãi đầu nhìn hắn đi xa, quay đầu lại xòe tay ra nhìn, ngẩn ra một lúc rồi bỗng nhiên hélớn: “Ê! Công tử, tiền ngài đưa không đủ mua con gà đó… Ê! Công tử kia! Ê! Này! Ai da! Tên khốn kiếp kia đứng lại cho lão tử! Ngươi đưa thiếu tiền rồi!”

Còn Hành Vân thì đã mấdạng từ lâu.

Thế giới hỗn độn mộmảng, Thẩm Ly mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một đại hán cao to râu ria đầy mặđi về phía mình, hắn không hề khách sáo xách nàng lên cười gian xảo.

“Cái tên gan to bằng trời kia! Thả bổn vương ra!” Da thịnàng đau rát, nàng liều mình giãy dụa, dùng hếsức lực muốn trốn chạy, nhưng quá suy yếu nên vẫn bị người ta tóm chặcánh tay từ phía sau, trói hai chân lại, sau đó…

Lộsạch lông vũ toàn thân.

Đồ khốn! Có gan thì cởi trói cùng nàng quyếchiến mộphen, nàng nhấđịnh đâm mù đôi mắchó của phàm nhân nông cạn này!

Ác mộng bừng tỉnh, Thẩm Ly hổn hển thở, một lúc sau nàng mới từ từ ngẩng đầu trên bãi cỏ, nhìn trái nhìn phải, hình như đây là sân sau của mộnhà nào đó, có những viên đá được chấbao bọc xung quanh mộcái ao nhỏ, có một giàn nho vừa mới đâm chồi, dưới giàn nho còn có mộcái ghế lắc bằng trúc, trên ghế có mộnam nhân đang nằm lười nhác, không phải là mộthợ săn cơ bắp đầy mình, cũng không phải là mộtên bán gà vẻ mặgian ác, mà là mộnam nhân trắng trẻo áo xanh quần trắng, hắn nhắm mắt, mặc cho ánh nắng xuyên qua giàn nho rơi xuống thân mình.

Thẩm Ly lập tức ngẩn người, cho dù từng gặp không ímỹ nam tử, nhưng người có khí chấxuấtrần như vậy cho dù là thần tiên ở Thiên giới cũng chẳng có mấy ai… Thẩm Ly đảo mắt, bây giờ không có thời gian để chìm đắm trong mỹ sắc, Thẩm Ly biếnếu nàng ở mộnơi nào đó lâu quá thì nhấđịnh sẽ bị pháhiện, nàng phải nhanh chóng rời đi…

“A, dậy rồi à?” Thẩm Ly còn chưa đứng dậy đã nghe nam nhân kia cấgiọng khàn khàn mới tỉnh ngủ: “Ta còn tưởng ngươi chếrồi chứ!” Thẩm Ly quay đầu nhìn hắn, thấy nam nhân kia đang ngồi trên ghế lắc, thân hình không hề dịch chuyển, nhìn nàng cười, hắn tiện tay vứmiếng bánh bao trong tay về phía nàng, sau đó miệng phára tiếng gọi gà nho nhỏ, “Cục cục tác.”

Gọi… gọi gà!

Thẩm Ly lập tức cứng đờ, nguyên thân của nàng là phụng hoàng, nhưng từ khi sinh ra đã là hình người, còn ngậm Thượng cổ Thần vậBích Hải Thương Châu khi sinh ra, từ nhỏ đã rấđược coi trọng. Lúc nàng năm trăm tuổi, sau lần đầu lập chiến công, Ma quân phong nàng là Bích Thương vương, từ đó về sau càng thêm vinh quang vô thượng, dõi mắkhắp Ma giới không ai dám khinh khi nàng mộcâu, nay… nay nhấbá của Ma giới lại bị mộphàm nhân coi là gia cầm mà đùa cợt. Đúng là sỉ nhục vô cùng!

Thẩm Ly nghiến răng cố sức muốn đứng dậy, nhưng nàng không ngờ mộkiếm đâm vào tim của Mặc Phương lại lợi hại thế này, khiến nàng bây giờ cũng không thể nào động đậy. Nàng nằm trên mặđấco giậmột lúc, vừa phẫn hận lại vừa bấlực, khi nàng vừa ngẩng đầu nhìn lên, nam nhân đó cong cong đuôi mắt, vẫy tay với nàng: “Gà lại đây nào!”

Lại đây cái đầu người ấy! Thẩm Ly nổi quạu, liều mình lếvề phía trước, loạng choạng đứng dậy, nhưng nhào tới chưa được mộthước thì lại ngã sõng xoài trên mặđất, vừa hay chọc mỏ vào miếng bánh bao.

“Đừng vội đừng vội, ở đây vẫn còn.” Namnhân nói xong, vào nhà lấy ra mộcái bánh bao to, ngồi xổm xuống đưa đến trước mặnàng, cười ôn hòa, “Nè!”

Ai cần ngươi bố thí chứ! Thẩm Ly hận đến nghiến răng, nhưng tình thế bức bách nàng chỉ đành nhắm mắt, dùng mỏ chọc mộcái lỗ trên mặđất, nhéđầu mình vào trong, hận không thể chôn sống mình ở đây cho xong.

Nam nhân nhìn cái đầu trọc lóc của nàng, khóe môi cong lên cười nói: “Không ăn hả, vậy đi tắm trước nhé!” Nói xong hắn túm đôi cánh nàng, xách lên đi về phía ao nước.

Í… Khoan đã! Tình huống gì đây! Tắm? Ai nói là muốn tắm! Đồ khốn kiếp! Thả bổn vương ra! Chờ bổn vương về Ma giới rồi nhấđịnh cho người tru di trên dưới chín mươi tộc của ngươi! Chỉ cần ngươi dám động vào mộcọng lông của bổn vương! Mộcọng lông…

Thẩm Ly sững sờ nhìn bóng mình trong ao nước… Rõ là mộcọng lông cũng không còn…

Hôm qua nàng bị Mặc Phượng đâm mộkiếm hiện nguyên hình rơi xuống núi, bị người đi săn nhặđược, nàng biếlông vàng rực rỡ toàn thân đã bị người ta nhổ đi, nhưng vạn lần không ngờ là đám thợ săn thô lỗ kia lại lanh tay lẹ mắmộcách quá đáng như vậy. Đây rõ ràng là đã đem nàng nhúng vào trong nước sôi! Trên người nàng mộcọng lông cũng không còn! Mộcọng cũng không còn nữa! Hắn rốcuộc đã làm thế nào vậy! Thẩm Ly khóc không ra nước mắt, nàng bỗng nhớ lại trước đó vài ngày mình còn cười một văn thần trong triều bị rụng tóc, lúc đó nàng hồ đồ, không hiểu sao hắn lại khóc, bây giờ hận không thể đem mình khi đó đâm thủng thành mộcái rổ, tại nàng ác mồm nên hôm nay bị báo ứng…

“Tắm đi!” Còn chưa chờ Thẩm Ly bình phẩm tạo hình của mình một lời nào, nam nhân độnhiên vung tay, vứthẳng nàng vào trong ao.

Vừa rơi xuống Thẩm Ly đã sặc mấy ngụm nước, khávọng sinh tồn khiến hai cái cánh trụi lông của nàng không ngừng quẫy đạp, nam nhân vốn vẫn còn đang cười nàng nhágan, nhưng khi thấy Thẩm Ly quẫy đạp kịch liệt, hắn nhíu mày khổ não hỏi: “Ủa, ngươi không biếbơi à?”

Gà nhà ngươi biếbơi sao! Rốcuộc ngươi có hiểu biếthông thường không vậy hả!

Thân mang trọng thương, không còn pháp lực, chỉ quẫy đạp một lúc nàng đã không chịu nổi nữa, đương lúc nàng tưởng hôm nay mình sẽ bị mộphàm nhân đùa cợđến chếthì mộcây sào trúc quéqua vớnàng lên đặbên ao, nam nhân ngồi xổm xuống ấn ấn lồng ngực trụi lủi của nàng: “Giữ vững hô hấp, không được đứđoạn, như vậy là ngươi có thể sống lại.”

Thân thể ướnhư chuộlộkhông kìm được nên co giật, trước lúc hôn mê, Thẩm Ly trừng mắt nhìn hắn: Cái tên này đang cố ý giày vò nàng phải không! Tuyệđối là cố ý mà!

Nhíu mắt nhìn Thẩm Ly ngấxỉu, hắn chỉ cười nhạt, chọc chọc vào cái đầu trọc lóc của nàng: “Làm người phải biếlịch sự, ta tên Hành Vân, không phải là tên này đâu nhé!”
-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 930

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 86/86

Min Do-yoon Đình Soạn Viết Linh Tuấn Anh Hà Thu Đang cập nhật radiotruyen Yu Shinoda Suzu Honjo Yui Hatano link tối cổ Mayuki Ito Karen Yuzuriha Quàng A Tũn truyenngontinh iptv m3u8 Thu Huệ Nguyễn Thành phim79 Tú Quỳnh Anh Sa giải trí vtvgo tv Trần Vân Đình Duy Cô Úc vl79 nghe gì Đình Huy Nguyễn Huy Ai Sayama giải trí tổng hợp Bảo Linh Hồng Nhung Momo Sakura Đình Soạn Kim Thanh Thanh Mai Minami Aizawa vlxx Kana Momonogi Nguyễn Hoa Tâm An xem gì Yua Mikami audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com